Mẹ, rứt là quá đáng!

Ai đây???

Tho cot toc 290 (Large) by you.

Chị Hai hùi nhỏ đây sao?

Tho cot toc 289 (Large) by you.

Ơ, chị Hai hùi nhỏ (tức khoảng 3 năm trước) thì không thể có phim Cô gái xấu xí để coi được!

Tho cot toc 287 (Large) by you.

Vậy dứt khoát phải là....

Tho cot toc 285 (Large) by you.

Bạn này...

Tho cot toc 284 (Large) by you.

Bạn bị rơi cái nơ con thỏ nên nhờ mẹ cột lại...

Tho cot toc 283 (Large) by you.

...với vẻ mặt đầy khẩn khoản

Tho cot toc 282 (Large) by you.

Tạm được rùi đoá!

Tho cot toc 281 (Large) by you.

Xinh hem???

Tho cot toc 279 (Large) by you.

Ai nói em hổng xinh, em giựn oá!

Tho cot toc 278 (Large) by you.Tho cot toc 277 (Large) by you.

Mẹ đánh hơi được mình sắp bị quýnh nên zọt lẹ rùi. Rứt là quá đáng, nhờ?

Những chuyện nghe lỏm được

Chỉ là những chuyện vu vơ, nghe lỏm được từ các cuộc đối thoại vụn vặt....

1.

Gặp một người bạn mới

_ Bạn tên gì thế?

_ Mình là Mai Lan.

_ Mai Lan? Sao nghe giống "cô gái xấu xí" quá zậy? Còn mình tên là Nguyễn Ngọc Bảo Trà. Mai mốt mình đẻ em bé, mình sẽ đặt tên là Nguyễn Ngọc Bảo Búp Bê!

2.

Hai bạn chơi bán đồ hàng

Trà: Cô ơi, cái đó bi nhiu tiền cô?

Bạn: 1 trịu đó cô!

Trà: 1 trịu hả? Sao mắc quá zậy?

Bạn: Hôm nay nó đẹp lắm mà cô!

Trà: Thôi mắc quá, hai ngàn đi nha cô!

Bạn: Được rồi, để tui bán cho!

3.

Tại khu vui chơi, bạn Trà đang đứng lơ ngơ trước cầu tuột thì bị một bạn tông phải

Trà (nhảy nhổm lên): Chời đất ơi!

Bạn kia lỏn lẻn đi chỗ khác, không thèm xin lỗi

Trà: Chời ơi là chời! Bạn bè mà chơi kì zậy hả? Không biết nhường nhịn nhau hả? Đụng người ta còn hông biết xin lỗi nữa.

Bạn kia đã đi xa 5 thước, nhưng mắt vẫn lấm lét nhìn cái kẻ đang phùng mang trợn mắt lên với mình. Cái kẻ í, miệng vẫn không ngừng rủa xả:

_ Chơi dzậy đó hả? Bạn có biết là mình lớn lắm rồi hông? Mai mốt mình lớn năm mươi hai tuổi là mình lớn hơn bạn nhiều luôn đó, bạn phải xin lỗi mình đó. Hừ !

4.

Hồi Tết, bạn Trà được mẹ dẫn đi coi phim "Giải kíu Thần Chết" (mở ngoặc, vì mẹ bạn còn teen lắm nên xếp hàng rồng rắn đi coi Giải kíu Thần Chết cho nó mấu, đóng ngoặc). Sau đó mẹ bạn mang cái đĩa VCD tặng kèm của báo Mực Tím về, mở lên xem thử. Mải xem chất lượng hình ảnh, mẹ không để ý là bạn cũng đang xớ rớ bên cạnh và nhận xét với ngoại:

_ Ngoại hông nhớ hả? Chú này là chú Gần Chết đó!

_ Chú nào gần chết?

_ Thì là chú này nè !!!

Máu...tám nổi lên, mẹ giật mình quay lại coi chú nào... gần chết, thì thấy tay bạn đang chỉ hình Chí Thiện ngoài bìa đĩa. Trời, tội Chí Thiện quá! Đóng vai Thần Chết làm chi để con nhỏ nó nói lộn là Gần Chết. Mẹ mắc cười cũng... gần chết luôn!

Còn nhiều chuyện nghe lỏm được nhưng mẹ không lưu vào đt nên không nhớ hết. Nhưng mà mẹ suy ra một điều này, bất cứ lúc nào xì chét, các bạn cứ lắng nghe trẻ con trò chuyện là bao nhiu thứ nỉ ộ ái ố sẽ biến mất như một cái bong bóng làm bằng xà phòng. Thiệt đoá!

DSC_4029 by nhim_prince.

P/s: Có ai nhận ra bạn Trà có rì mới?

Người đờn bà ziêm zúa

Người đờn bà ấy, không biết tự lúc nào, đã cảm thấy chuyện tuổi tác là một vấn đề khó chịu nhất trên đời. Nên bỗng nghĩ ra ý tưởng, cứ đến ngày 16/3 hàng năm, kiểu gì thì kiểu, vẫn phải shoot vài tấm gọi là để lại "di tích lịch sử" cho con cháu đời sau có cái mà so sánh "Đấy, mẹ/bà tớ ngày xưa, năm bao nhiêu tuổi, trẻ trung shinh đẹp là xế, a bê xê...."

Thế mới có những khoảnh khắc ngà ngọc thế lày....

@ Ngày 16/3 năm 2006- người đờn bà tròn 27 tụi, đã có 1 con nhưng nghĩ mình vẫn... còn non

Resize of IMG_7826 by you.

@ Ngày 16/3 năm 2007- người đờn bà tròn 28 tụi, vẫn một con và (cho rằng) vẫn còn son

1 by you.19 by you.

@ 16/3 năm 2008, tròn 29 tụi, người đờn bà đã là mệ của 2 đứa nhỏ léo nhéo suốt ngày. Ý thức rất rõ là mình đã có tuổi, nhưng vẫn chớp chớp mắt khi được tặng quà.

IMG_1384 by you.

@ 16/3 năm 2009. Nghĩa là đã chớm bước qua giai đoạn băm nhuyễn dồi, người đàn bà giật mình nhận ra, có những thứ mình đã bỏ quên đâu đó, chẳng hạn như niềm vui được nhận quà, được yêu thương, được chăm sóc, và nếu không được như thế thì sẽ nhảy dựng lên, nhõng nhẽo, vòi vĩnh và vô cùng là đòi hỏi....Người đàn bà học cách chấp nhận những gì mình đang có, và choáng ngợp vì những gì mình đang có, so với những cái mình mong muốn, lại là quá nhiều.....

DSCF4549 by you.DSCF4544 by you.DSCF4529 by you.DSCF4536 by you.

Bó hoa chẵn ba chục bông. Có tuổi nên ...lời quá! Của người mà ai cũng biết là ai đấy! Cầm lòng không đặng nên quyết định là phải chụp lại lưu dấu vết, để sau này hết chối là mình đã từng sến chảy nước, nhá nhá!

Lại còn thế này nữa. Nhận quà mà run rẩy cả tay lẫn chân.

1211545367Nokia-E71-2305[1] by you.

Thiệp nữa, có chụp nhưng nằm trong máy nhà nên chưa pót được. Thiệp tự tay làm nên cái levồ xúc động nó được đẩy lên cao trào. Có nhiều kẻ lăm le mượn tấm thiệp để dí vô mẹt chồng mà rằng "đến bao giờ anh mới lại nói được những lời có cánh như vầy hả hả???"

Nói chung là hạnh phúc lắm

Hạnh phúc vì mình đã cố tình không hô hào nhưng trong ngày đã nhận được hàng chục tin nhắn xì pam + cuộc gọi vào điện thoại (mới) của mình để chúc mừng (ôi mình iu các bạn quá! Chụt chụt!!! )

Hạnh phúc vì chiếc bánh sinh nhật tự mua, không ghi gì trên đấy nhưng khi đốt nến lên, cả con gái con trai đều xúm vào thổi, và cô chị chẹp lưỡi bảo "con thấy sinh nhật của mẹ thật là xinh đẹp. Con cũng muốn có một cái sinh nhật đẹp như vậy!" (Chả hiểu cái sinh nhật đẹp là như lào? )

Hạnh phúc vì chiếc điện thoại (mới) được gói cẩn thận và long lanh đến nỗi con gái không kiềm chế được đã thốt lên "Ôi, món quà thật là séc sy quá chừng!"

Hạnh phúc vì cho đến hôm nay vẫn còn nhận được tin nhắn + quà, và hứa hẹn rằng dư âm này sẽ còn kéo dài đến hết tuần kơ.

Hạnh phúc vì mình đã chính chắn và trưởng thành đến mức: bình tĩnh từ chối những lời hứa hẹn ấy, vì một ý nghĩ, già dồi, thật không phù hợp để vòi vĩnh gì cho mình nữa.

Để rồi sau đó giật mình.

Mình đã già thật rồi hay sao?

Tặng Minh Minh!

Hôm qua, mẹ vừa từ bệnh viện về, bạn Trà đã tíu tít:
_ Sao rồi mẹ?
_ Sao gì con? Có chuyện gì à?
Bạn:
_ Là Minh Minh đó, Minh Minh sao rồi? Bác sĩ bảo sao? Mẹ không nhớ MInh Minh à? Minh Minh là em của Su Minh ớ!
Ừ, mẹ bảo rằng Minh Minh đã mổ xong rồi, đang chờ em tỉnh lại. Bạn trầm ngâm một lúc rồi hỏi:
_ Mẹ, có phải mổ là bác sĩ lấy con dao, đâm vào người em, em chảy máu, bác sĩ sửa tim em lại, rồi em sẽ hết bệnh. Đúng không mẹ?
Có vẻ rất ...chiên môn nhỉ? Mẹ ừ ừ, thì coi như bạn cũng hình dung một cách tổng quát những gì Minh Minh đang trải qua. Bạn cũng biết rằng Minh Minh sẽ rất đau. Và thỉnh thoảng hỏi mẹ rằng "em Minh Minh đã tỉnh chưa vậy mẹ?". Tuy nhiên, khi không có tin tức gì mới từ Minh Minh nữa cả, bạn lại hỏi những câu vu vơ rằng "Tại sao Minh Minh có đến 2 chữ MInh? Còn Su Minh thì chỉ có 1 chữ Minh thôii?"
Buổi tối, trong lúc mẹ chờ tin nhắn của mẹ Minh Minh, bạn lôi giấy vẽ ra rồi sáng tác một câu chuyện về Minh Minh. Tuy nhiên, để "đọc" được câu chuyện của bạn, thì cần phải có một người thuyết minh. Còn ai ngoài bạn có thể làm nhiệm vụ đó. Câu chuyện như sau:

1. Đây là Minh Minh, trước khi vào phòng mổ. Em đang mỉm cười với ba mẹ em

Tra va ban trai 511 (Medium) by you.

2. Bác sĩ đặt Minh Minh nằm xuống và bắt đầu mổ. Máu chảy ra.

Tra va ban trai 507 (Medium) by you.

3. Ba mẹ Minh Minh đứng bên ngoài chờ em.

Tra va ban trai 508 (Medium) by you.

4. Cuối cùng thì Minh Minh cũng tỉnh lại. Mẹ của Trà mang hoa đến tặng em

Tra va ban trai 510 (Medium) by you.

5. Em rất vui

Tra va ban trai 509 (Medium) by you.

6. Và em cố gắng ăn cơm

Tra va ban trai 512 (Medium) by you.

7. ăn táo...

Tra va ban trai 514 (Medium) by you.

8. Ăn lê....

Tra va ban trai 516 (Medium) by you.

9. Và uống thật nhiều nuớc...

Tra va ban trai 517 (Medium) by you.

10. Để trở nên khoẻ mạnh

Tra va ban trai 518 (Medium) by you.

11. Cả nhà Minh Minh vui mừng đón em trở về

Tra va ban trai 504 (Medium) by you.

(Hai cô gái tóc dài là mẹ và Su Minh đó, còn hai bạn tóc ngắn là ba và Minh Minh. Cả nhà đang nắm tay nhau thành một vòng tròn)

Nghe xong câu chuyện của bạn, mẹ rất cảm động, và đề nghị bạn vẽ tặng mẹ Minh Minh một bức tranh nhân ngày quốc tế phụ nữ. Mẹ bảo, mẹ Minh Minh là người phụ nữ nghị lực nhất mà mẹ biết, nên mẹ muốn con phải vẽ cô ấy thật là đẹp. Và chân dung cô ấy đây ạ:

Tra va ban trai 519 (Medium) by you.

Chúc mẹ Minh Minh sự kiên cường trong những ngày tháng khó khăn nhất của cuộc đời mình....
Chúc Minh Minh mau chóng hồi phục. Chị Trà yêu em nhiều lắm!

Bạn Bơ




Có một buổi sáng nọ, bạn Trà tự động dậy sớm, thay quần áo rồi ra ghế chờ mẹ chở đến trường. Đó là một trong những ngày ngoan ngoãn hiếm hoi và khá là đột xuất. Khiến mẹ không khỏi ngạc nhiên và:

_ Mẹ rất vui! Con thật ngoan, ngoài sức tưởng tượng của mẹ!

_ Con muốn đi học sớm để tập thể dục cùng các bạn ợ!

Thật là một lý do hay ho và chính đáng đến mức, chở bạn đến trường mà mẹ cứ cười tủm tỉm suốt. Đến nơi, mẹ trông thấy các bạn trong lớp Trà đang tíu tíu nắm tay các cô thành một vòng tròn ngay trên bờ thềm đối diện, nơi có ánh nắng buổi sáng dịu dàng và vàng ươm như mật ong. Cả vòng tròn liền vỡ ra, cô giáo mừng vui ra mặt vì chuyện bạn Trà chịu tham gia trong những buổi tập thể dục sớm như thế này xứng đáng được xếp vào danh sách "những chuyện lạ Việt Nam". Và...

Và...

...Một anh chàng len lén tách cái vòng tròn đó, tự lúc nào đã đứng cạnh Trà, một tay đỡ ba lô của bạn xuống, một tay cởi áo khoác cho bạn, đưa cho cô, rồi nắm tay bạn bước về phía vòng tròn đang bị đứt quãng.

Mẹ bất ngờ quá! Tự dưng thấy thế này

Tối đó, mẹ không bỏ lỡ cơ hội "khai thác"

_ Bạn hồi sáng đỡ ba lô cho con, là bạn Bơ phải không? (mẹ nhớ mang máng thế)

_ Dạ.

_ Bạn Bơ thật là tốt, biết giúp đỡ phụ nữ thế là rất tốt

_ Dạ.

_ Mẹ nghĩ là mẹ thích những chàng trai như thế.

_ Dạ.

Thật ra bạn Trà là một cô bé rất nhạy cảm và sâu sắc, nhưng với những vấn đề bạn không quan tâm thì bạn luôn tỏ ra hời hợt và lơ đễnh. Mẹ quen rồi nên trước thái độ bàng quang của bạn, mẹ cũng không lấy gì làm ngạc nhiên.

Vậy mà hôm sau, đi học về, bạn nói ngay với mẹ:

_ Mẹ à, con đã nói với bạn Bơ rằng "mẹ của Trà rất là thích bạn"!

Thế có chết tôi không!

_ Ơ ờ (mẹ wê wá). Thế bạn í nói sao?

_ Bạn nói "Vậy à?". Con còn nói vì Bơ là một chàng trai tốt.

Đại loại thế ! Chuyện xảy ra cũng khá lâu rồi, hình như là trước cả Noel năm ngoái. Nhưng mẹ vẫn nhắc lại để mọi người hình dung về một bạn tên là Bơ, học lớp Chồi, trường MN Bé Ngôi Sao, bạn trai cùng lớp của Trà Sữa. Mẹ phải nói về bạn í vì tình hình là có một ngày nọ.....

Bạn Trà, sau khi khăng khăng với mẹ rằng "Lớn lên, con chỉ cưới một mình em con thôi, con không muốn cưới một người con trai nào khác cả!" thì chỉ qua hôm sau, bạn lại đổi ý "Mẹ à, em con rất là dữ dằn nên con nghĩ là con không muốn em làm chú rể nữa!"

_ Ơ, nếu em không làm chú rể thì ai sẽ làm chú rể đây?- Mẹ làm bộ ngạc nhiên

_ Ba con nha, ba con sẽ là chú rể của con!

_ Không được, ba là chú rể của mẹ dồi!

_ Hay dượng Út nha!

_ Ơ, dượng Út là chú rể của dì Út cơ mà!

Bạn bắt đầu căng thẳng

_ Vậy phải làm sao đây? Trong nhà chỉ có 3 người con trai thôi?????

_ Hehe, tại sao con không nghĩ là còn những người con trai khác bên ngoài nhà mình nữa? Anh Nhím này, anh Huy này, bạn Lâm này..........

Bạn suy nghĩ một lúc rồi nói:

_ Bạn Bơ! Bơ sẽ là chú rể của con!

Đấy, và cái con chíp dữ liệu trong đầu mẹ lập tức nhớ ngay đến buổi sáng đẹp trời nọ, có một chàng trai đỡ ba lô cho con gái của mình trước cổng trường....

-------------------------------

Chiều hôm sau, mẹ đón Trà và gặp Bơ ngay cửa lớp. Anh chàng nắm chặt tay mẹ rồi hất hất ánh mắt về phía Trà:

_ Hôm nay hư một chuyện!

Chơi trò méc đây mà!

_ Thế à? Trà hư chuyện gì thế?

_ Ăn chậm!

Vừa lúc ấy Trà lỏn lẻn đi về phía mẹ và Bơ.

_ Bơ nói con ăn chậm, đúng không? Mẹ muốn biết tại sao?

_ Vì con không thích ăn nhanh!

Lại thế đấy! Gàn rồi, giờ mà có mắng mỏ thì mẹ biết cũng chả lợi ích gì. May quá, bạn Bơ đứng ra "phân xử" luôn

_ Trà nhé, Trà mà cứ hư như thế, Bơ sẽ chế tạo ra một cỗ máy, bỏ Trà vào, nhấn nút, biến Trà thành cát! Khi nào Trà ngoan, Bơ sẽ cho Trà trở lại thành người, còn nếu hư hoài thì Trà sẽ thành cát mãi mãi.

Anh chàng nhấn mạnh chữ "mãi mãi" khiến mẹ sợ xanh mặt. Trà thì mếu máo "không, Trà sẽ ngoan mà, Trà không muốn thành cát đâu...."

Haha, con đã thấy đàn ông khủng khiếp chưa? Mẹ thì đang cho rằng sau hôm nay, Trà lại về thủ thỉ với mẹ "Con chỉ muốn em con làm chú rể thôi! Con không muốn cưới người con trai nào khác cả!"