Sau một loạt phi vụ:
_ Thả đèn trời nhưng sợ đèn trời rớt xuống biển
_ Không cho anh Nhím bơi vì sợ anh Nhím sẽ bị ụp mặt xuống nước
_ Không thích con cá to vì cá to ăn "xịt" con cá nhỏ
_ Không chơi bất kì món đồ chơi nào có bánh xe, vì sợ nó sẽ chạy chạy xuống cầu thang và sẽ bị con chuột tha đi
Bạn ấy, cái bạn chủ nhân của những nỗi sợ rất là linh tinh vớ vẩn trên, đã khiến mẹ rất là lo lắng về sự nhạy cảm quá sức tưởng tượng của bạn. Nhưng biết làm sao được, đành tự an ủi "tâm hồn nhạy cảm" sẽ khiến lòng nhân ái của bạn sẽ thật giàu có. Tạm thời là vậy đi đã, chứ mẹ biết lắm, không có người phụ nữ nhạy cảm nào được thanh thản cả. Mà mẹ thì đâu có muốn con gái mẹ khổ, không một tí nào cả đâu
Kể thêm về một vài vụ nhạy cảm gần đây:
Đợt làm báo xuân này, mẹ bận rộn tối tăm mặt mũi. Sáng đi sớm, tối về muộn, cả ngày dài dán mắt lên màn hình, có những lúc thấy mọi thứ trên màn hình đều nhảy múa và nhận ra chính mình cũng đang lảo đảo. Mẹ bảo với ngoại:
_ Con thấy cái lưng con như gãy làm đôi í!
Cái bạn í ở đâu nghe được đúng cái đoạn í, hốt hoảng hỏi mẹ:
_ Nghĩa là người mẹ bị gãy hở? Nghĩa là mẹ sẽ chếtttttt hở?
Mẹ bụm miệng cười trong lúc mặt bạn méo xệch:
_ Con chỉ muốn mẹ sống mãi với con, con không muốn mẹ GÃY MÀ CHẾTTTTT...
Rồi bạn dùng hai bàn tay bé xíu của bạn áp vào lưng mẹ, nắn tới nắn lui:
_ Đấy, con GẮN LẠI LƯNG MẸ rồi đấy! Mẹ đừng có chếttt nghe chưa!!!
Có hôm, bạn ốm, hai mẹ con dắt díu nhau đi bác sĩ. Đến cái đoạn đường ngập nước vì trận mưa ban chiều, mẹ thích chí reo lên:
_ Sông này Trà ui! Mẹ con mình đang đi trên sông ớ!
Bạn quan sát rất kĩ chiếc bánh xe rẽ nước lao đi. Mẹ thấy bạn im lặng nên cũng không nói gì nữa. Về đến nhà, bạn hỏi mẹ:
_ Lúc nãy mẹ có nghe con NÓI CHUYỆN VỚI NƯỚC không?
_ Ủa, mẹ có nghe thấy gì đâu?
_ Ừm, con nói nhỏ lắm nên mẹ đâu có nghe được. Con chỉ THẦM THÌ VỚI NƯỚC thôi.
_ Ừa, con thầm thì gì với nước vậy?
_ Con nói là (giảm volume hết cỡ): Nước ơi, nước ơi, nước mau tan đi để mẹ chạy xe đừng có bị té!
Thương bạn quá bạn ơi!!!