Bà mất!

Một ngày kiệt sức và bất lực.

Bà ra đi rất nhanh, nhẹ nhàng và thanh thản.

Dù đã biết trước ngày này nhưng ai cũng ngỡ ngàng vì chỉ sau một cơn hôn mê sâu, bà mãi mãi không còn ở lại cõi tạm này nữa.

Dặn lòng là không được khóc....

Dặn lòng là luôn luôn bình tĩnh trước mọi tình huống....

Xót xa nhận ra nước mắt chảy ngược vào trong thì còn mặn đắng hơn nhiều lần...

Sẽ viết về ngày hôm nay vào một ngày khác.

Sáng mai, sau nghi thức tẩm liệm, mẹ sẽ đội cho Trà một vành tang trắng....

Live show "Trà Sữa và những người bạn"




Dạo này không có tâm trạng để viết

Nói một cách ngụy biện rằng vì tình yêu càng lớn thì càng ít diễn tả được.

Còn nói một cách thật thà thì công việc mẹ đang có một vài thay đổi, nên mẹ cần 1 tháng để ổn định.

Nhưng nói một cách thẳng thắn thì mẹ cũng có thể sẵn sàng bỏ hết tất cả để được bên con.

Xin phép cho mẹ được nghỉ blog 1 thời gian để mọi thứ thật sự suôn sẻ. Mẹ sẽ không đóng blog để bạn bè con vẫn có thể vào chơi, thỉnh thoảng mẹ vẫn sẽ up hình mới của con lên để mọi người có thể cập nhật. Nhưng mẹ sẽ không viết nữa, cho đến khi nào mọi thứ vào guồng trở lại. Dù thế nào thì những gì mẹ đã làm, đang làm và sẽ làm, đều là vì con cả. Hãy yên tâm là tình yêu của mẹ dành cho con đã giúp mẹ làm được điều phi thường đó...

Đây là loạt ảnh mẹ để dành cho entry "Nhà trẻ thực tập", nhưng lần lữa mãi mà chưa viết được. Tháng 9 bạn Trà sẽ được đến trường, chuẩn bị tâm lý cho tháng 10, bạn sẽ xa ba chì đến tận 1 năm. Hy vọng bạn bè, trường lớp, và cô giáo sẽ khiến bạn nguôi ngoai nỗi nhớ ba, và cũng để mẹ yên tâm khi tận mắt nhìn thấy bạn bước ra một thế giới rộng lớn hơn ngôi nhà của mình. Ảnh chụp bạn Trà cùng với các cậu trẻ, dì trẻ ở Vũng Tàu. Khi được chơi chung với những người bạn đồng trang lứa, bạn sẽ rất vui vẻ, hớn hở như thế này đây...

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Một entry tạm biệt mà khi đọc phải thêm ít nhất là 2 lít nước mắm nữa. Viết rõ nhạt! Cám ơn cả nhà đã vào hăm dọa mẹ Trà nếu cô ấy ngừng viết blog . Điều đó làm cô ấy cực kì sung sướng (chưa thấy ai "mất nết" như mẹ Trà!). Hehe, không hứa nhưng sẽ cố gắng update thường xuyên ảnh mới của Trà nhé. Chỉ mong là sau 1 tháng quay lại, mọi người không đến nỗi...quay lưng với mẹ con mình là vui rồi, vui lắm rồi. Yêu cả nhà nhìu nhìu....

Thèm rõ dãi




Buổi tối, như thường lệ, mẹ dỗ bạn Trà ngủ. Chỉ hơi khác thường lệ một chút là mẹ phải quay lưng về phía Trà để giúp bạn tránh những cơn ho như súng liên thanh của mẹ.

Mẹ: ầu ơ... ngủ ngoan nào

Bạn: Bé Trà ngủ đây!

Mẹ: Ừ, ngủ ngoan rồi sáng mai mình dậy chơi

Bạn: Bé Trà dậy chơi!

Mẹ: Ôi, không! Ngủ đêêê...

Bạn: Bé Trà ngủ đê....

Buồn cười gần chết. Mẹ vừa cười vừa ho khùng khục...Vẫn không dám quay qua ôm bạn. Phía bên kia bạn cũng đang im lặng, chắc là đang ngủ. Mẹ cũng dịu dàng nhắm mắt lại...

Bỗng....

Mắt iem....

Mũi iem...

Miệng iem....

Tóc iem....

Má iem....

Áo iem....

Quần iem....

Giày iem....

Mẹ ngạc nhiên, nói gì thế nhỉ, hẳn là nói một mình thôi, nhưng em nào thế nhỉ? Mẹ bất chợt quay lại thì thấy cảnh này: bạn yêu của mẹ đang một tay ôm một em búp bê bé xíu, một tay chỉ vào từng bộ phận trên người em rồi gọi tên từng chi tiết một.

Mẹ không thể kìm nén cái ước muốn ôm bạn vào lòng và hun bạn chùn chụt. Hừ, thèm em rõ dãi rồi..........

Suy nghĩ về Em Cà Phê




Mẹ vừa đọc lại báo cũ, giật mình nhận ra một truyện tranh của mẹ đăng trên Rùa Vàng cách đây 2 năm, ngay sau khi mẹ sinh bạn Trà

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Lúc ấy, mẹ đang nghỉ hậu sản. Ở nhà ôm bạn Trà, nhìn ngắm bạn Trà ngủ, mẹ không ngờ là mình làm được nhiều thứ thế: vẽ truyện tranh này, viết kịch bản phim này, làm được rất nhiều cái bìa báo bằng nguyên liệu bỏ đi như hạt nút, giấy vụn, lá cây..., và hoàn thành 2 quyển album dầy cui handmade dành riêng cho bạn Trà nữa. Ngay cả mẹ cũng ngạc nhiên vì chính khả năng sáng tạo của mình lúc ấy.

Nhưng ý nghĩ táo bạo nhất và can đảm nhất mà mẹ dám nghĩ tới, đó là sẽ sinh cho Trà Sữa một em Cà Phê. Thế là mẹ ngồi hì hụi vẽ truyện tranh này, ngay trong lúc bạn Trà đang say ngủ....

Lúc ấy, mẹ nghĩ gì nhỉ?

_ Thêm một đứa bé thì vất vả sẽ tăng gấp đôi

_ Phiền phức sẽ tăng gấp đôi

_ Liệu Trà Sữa có bị shock khi biết mình sắp có em không?

_ Liệu Trà Sữa có thương em không?

_ Liệu mẹ có thể sắp xếp được thời gian để chăm sóc cả 2 em bé hay không?

_ Mẹ sẽ bế Trà Sữa bằng cách nào để không phải vướng cái bụng to kềnh phía trước?

_ Mẹ sẽ xoa dịu Trà Sữa cách nào để Trà chấp nhận làm chị của một đứa bé nhỏ xíu?

_ Mẹ có đủ tiền mua thịt cá sữa tươi cho cả 2 chị em hay không?

v...v................

Chỉ thêm một đứa bé, mà có quá nhiều thứ để lo nghĩ. Hẳn ngày xưa, bố mẹ của bố mẹ của bố mẹ phải có một đôi tay rất to, cái đầu rất to, và trái tim rất to!

Một người bạn lớn của mẹ bảo, em không việc gì phải lo nghĩ nhiều thế. Hãy nói với bạn Trà rằng: "Mẹ vui lắm, cả nhà mình vui lắm, vì chúng ta sắp có thêm một em bé mới. Em bé rất dễ thương. Con cũng vui nhé, thích nhé!". Phải truyền cái sự háo hức ấy cho bạn Trà, để bạn ấy thấy rằng đó là một niềm vui lớn. Và cùng với ba mẹ, bạn ấy cũng sẽ mong chờ ngày em bé chào đời, giúp mẹ chăm sóc em, v...v....Mẹ đã suy nghĩ nhiều lắm, nhiều lắm, trước khi quyết định có em Cà Phê. Vì sức khỏe của mẹ không cho phép mẹ chờ thêm vài năm nữa. Vì thời gian sau này mẹ cần dồn sức để làm những việc lớn khác, hậu thuẫn cho ba sau khi ba đi học tiến sĩ về. Và vì điều mẹ hằng mong muốn: nhìn những đứa trẻ khỏe mạnh, và lớn lên...

Nếu bảo rằng mẹ vì có em mà không còn yêu con nữa thì đó là một ý kiến rất tệ. Tình yêu là bất biến nếu nó được dành cho gia đình mình. Nếu mẹ có em Cà Phê, mẹ chỉ biết yêu con hơn mà thôi, để bù đắp cảm giác bị chia sẻ (thật ra đó cũng chỉ là cảm giác). Mẹ nghĩ mình hoàn toàn có thể yêu thật nhiều đứa bé, mẹ cho rằng vòng tay của mình đủ rộng. Bản năng giống cái giúp mẹ làm được điều đó. Đối với tình yêu của một người mẹ, mẹ chưa bao giờ nhìn thấy sự giới hạn cả. Tất nhiên, mẹ không bàn đến những người phụ nữ mất khả năng giống cái, hoặc sinh con vì những lí do nào đó không nằm trong phạm trù tình yêu...

Hehe...Vậy nha, quyết định vậy nha!

Kí tên

Mẹ phát xít của con

Chào bé yêu, chào 26 tháng xinh tươi




Hôm nay, bạn tròn 26 tháng. Đón tháng thứ 27 bằng một trận ốm tưng bừng, bạn nhõng nhẽo nhiều hơn, hay khóc nhè hơn, hay làm nũng mẹ hơn....Mẹ những ngày vừa rồi, vất vả không thể tưởng tượng được...Nhưng mọi thứ rồi cũng sẽ qua. Mọi thứ rồi cũng đã qua. Khi mẹ ngồi vào bàn và lại gõ lốc cốc những dòng này, mẹ đã biết là ngày vẫn còn xinh tươi lắm. Ừ, xinh tươi chứ. Hôm nay, bạn tròn 26 tháng.

26 tháng. Nghĩa là chỉ 2 tháng sau sinh nhật 2 tuổi, bạn đã có thể nói rành rọt thành một câu dài. "Mẹ. Bé Trà hông uống sữa chăm phần chăm. Sữa chăm phần chăm cay lắm. Uống Sô cô da à!" (Mở ngoặc một chút: bạn gọi sữa hay uống là sữa "chăm phần chăm", bắt chước một mẩu quảng cáo của Vinamilk í. Còn sô cô da là sữa sô-cô-la, mẹ sợ nóng nên không cho uống nhiều. Nhưng khổ một điều, bạn lại cực thích uống sô-cô-la, và nghĩ ra một lí do để không uống "chăm phần chăm" chỉ vì nó ...cay. Có nghiên cứu nào cho rằng sữa tươi thì cay không? Các cô chú cho mẹ biết với!!!!)

Những ngày cuối tuần, cả nhà đều lăn ra ốm. Có một buổi tối, mẹ phải nhờ bà ngoại giữ bạn để mẹ vào bệnh viện truyền dịch. 4 tiếng đồng hồ nằm im, không... manh động, mẹ nhớ bạn mà nước mắt chảy dài. Mẹ biết rằng mẹ phải cố gắng để vượt qua những tháng ngày này, bằng sự chịu đựng và tất cả năng lượng tiềm tàng trong con người được gọi là "cường nhân" của mẹ. Mẹ biết, nếu mẹ vượt qua được, thì mẹ sẽ không còn sợ thứ gì trên đời nữa. Cũng may mà trong những lúc thế này, mẹ luôn có ba bên cạnh để vực mẹ dậy. Mẹ nhớ có lần một người bạn đã nói với mẹ, ba Trà, chứ không ai khác, sẽ là nguồn động viên tinh thần lớn nhất khi mẹ gặp chuyện rủi ro. Thật may, điều đó luôn đúng!

Hôm nay, bạn tròn 26 tháng. Mẹ chỉ mong một điều là bạn hãy thật khỏe mạnh để lớn nhanh như một cây to. Bạn cần lớn lên để những ước mơ của mẹ trở thành hiện thực. Ước mơ của mẹ không có nhiều tham vọng lắm, chỉ là nhìn thấy những đứa trẻ lớn lên, khỏe mạnh và thông minh. Đấy, từ khi mẹ có bạn, mẹ đã cất tham vọng của mình vào tủ.

Cám ơn các cô chú đã hỏi thăm sức khỏe mẹ con Trà Sữa. Mẹ biết, những lo lắng là rất thật, nhưng thật lòng mẹ rất áy náy khi thấy mọi người lo lắng nhiều như thế. Hãy yên tâm là mẹ Trà "lì đòn" lắm, không dễ down đâu ạ! Và Trà Sữa thì đã nhanh chóng thừa hưởng cái sự "cường nhân" của mẹ rồi, dù có hơi nhõng nhẽo một chút, nhưng cái cách mà bạn ấy vượt qua cơn bệnh đủ khiến mẹ yên tâm và ít xót xa hơn. Yêu mọi người nhiều....

Và, lời biết ơn sâu sắc nhất, yêu thương nhất, chân thành nhất, mẹ xin dành cho nhân vật này....

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Ba chì cao 1m78, mà bạn đứng cao hơn phân nửa ba chì rồi, nghĩa là bạn cao bi nhiu ta?

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

(Em yêu anh, nhiều thế...)

39,9 độ




Chưa bao giờ bạn sốt cao thế. Cái miệng bé tí đỏ ửng lên, hai gò má cũng đỏ ửng lên. 4 giờ sáng, bạn ngồi thu lu trên giường, lấy tay mẹ đặt lên trán và bảo "Bé Trà nóng lắm!"

Phải, nóng lắm, 39,9 độ cơ mà. Lòng mẹ cũng nóng như có ai đó châm lửa đốt.

Thuốc bác sĩ cho hôm qua vẫn còn. Đã uống hạ sốt nhưng mẹ vẫn chưa yên tâm, muốn xốc bạn đi bệnh viện ngay. Hôm nay ba phải đi công tác ở Đồng Tháp, nên mẹ nhờ ngoại đi cùng. Bạn thấy mẹ mang giày, đội nón cho mình thì hí hửng lắm:

_ Đi chơi ba chì?

_ Không, đi chơi với mẹ, với ngoại.

_ Mua mong móng bay....

_ Ừ, rồi mẹ sẽ mua bong bóng bay cho con nhé! Trà có thích không?

_ Zui zui zui...

(Zui gì nổi mà zui, mẹ đang lo lắng lắm bạn có biết không?)

Trời đang hửng sáng. Bệnh viện cách nhà mình gần 20km. Đến nơi thì bác sĩ chuẩn bị giao ca. Thấy bạn sốt cao quá, bác sĩ bảo mẹ cởi hết quần áo bạn ra, tắm trong vòng 15 phút. Cùng tắm với bạn là một cậu bé 3 tuổi rưỡi, khóc to hơn tiếng còi ô tô. Bạn suỵt cậu ấy "bé hóc, bác sĩ la đó!", làm mẹ đang rất lo lắng cũng không khỏi nhịn cười....

Cậu bé ấy phải đi xét nghiệm máu và nhập viện. Còn bạn thì được "thả" về với lời phê trong sổ khám bệnh "viêm phế quản". Một đống thuốc lại được ôm về uống bằng hết. Mẹ rủ bà ngoại và bạn đi ăn sáng ở quán bánh mì tươi. Bạn uống hết một cốc sữa, ăn nửa phần bánh mì trứng của mẹ, nửa chén súp cua và uống phần thuốc buổi sáng. Bạn bảo "không uống, bác sĩ la". Mẹ ừ, Trà ngoan, uống thuốc giỏi thì bác sĩ sẽ không la nhé!

Giờ thì mẹ đang ở cơ quan. Gọi về cho bạn, ngoại bảo bạn ngủ rồi. Đã hạ xuống 38,1 độ, nghĩa là vẫn sốt.

Mẹ phải đổi bao nhiêu cái bong bóng bay để bạn không còn sốt nữa, nói cho mẹ biết đi........

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Đà Lạt, ghi chép vụn




Sau một đêm chết đi sống lại, mẹ bạn đã ngồi vào máy tính và lại gõ lộc cộc được rồi. Công lớn nhất phải kể đến ba chì, chiều qua đã vác mẹ bạn đang nóng như cái lò viba từ toà soạn về đến nhà. Dọc đường về, mẹ bảo sao mà mẹ thèm ăn bún mắm thế, nghĩa là ba chì đã phải vòng qua một con đường khác để đến đúng quán bún mắm mà mẹ thích. Về đến nhà, mẹ nằm chết luôn trong phòng, mơ hồ cảm nhận được bàn tay ai đó đắp khăn ướt cho mình, xông thuốc cho mình, mơ hồ nghe tiếng hai cha con cười đùa khanh khách, và rồi thỉnh thoảng lại "Suỵt, mẹ bệnh đấy!". Yêu không, yêu không?

Sáng nay mở mail ra thấy quá trời comment của mọi người "vấn an" sức khoẻ mẹ già của Trà Sữa, tự dưng cảm động ghê gớm luôn. Không biết phải nói thế nào bây giờ, mỗi khi mẹ bạn bệnh, mẹ bạn mềm như bún, nhõng nhẽo như trẻ nhỏ, hay tủi thân vô cớ và thường nghĩ là mình cô độc lắm lắm. Nhưng đọc cmt của mọi người, mẹ biết là mẹ chẳng cô độc một tí nào. Và quả thực, nếu gặp chuyện, mẹ không làm được như những gì mọi người đã làm cho mình đâu. Thế nên, dù còn mệt và đang trong ngày thứ 3 đen tối, mẹ vẫn cố gắng viết vài dòng vậy...

Về Đà Lạt những ngày này...

Đà Lạt của mẹ những tháng ngày xưa cũ chỉ là một miền kí ức có sương giăng, có cái lạnh thấm đẫm vào da thịt, những quán cà phê trên đồi, và tiếng hát Khánh Ly như một thứ ma lực quyến rũ. Đà Lạt của ba thì thú vị hơn. Vì cô người yêu đầu tiên của ba người Đà Lạt, những tháng ngày chinh chiến mê mải cũng ở Đà Lạt, món dâu tây ba rất thích cũng được trồng nhiều ở Đà Lạt. Đà Lạt của con, có lẽ là HOA. Chưa có một thành phố nào mình đặt chân đến, lại có nhiều hoa dại đến thế! Mẹ phát hiện một điều, con yêu hoa hơn tất cả mọi thứ đồ chơi, gấu bông, hay búp bê. Và may mắn làm sao, ngôi biệt thự mình ở, lại nằm lọt thỏm giữa không biết cơ man nào là hoa...

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

(Hí hí, Trà cao gần bằng bà ngoại rồi này)

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Ngôi nhà ấy, là một phát hiện đầy thú vị. Bước vào cổng sau lớp rào trồng đầy bìm bìm tím, là bụi hoa giấy đầy hân hoan. Xung quanh nhà được bao bọc bởi cúc dại, lan đất, những loại hoa mẹ thậm chí không biết tên, và khi nhìn thấy một giàn hoa hồng leo dọc theo lối đi xuống tầng hầm, mẹ đã thật sự reo lên thích thú. Trà dĩ nhiên là còn vui hơn cả mẹ. Cô nàng cứ chạy nhảy tung tăng trên khắp khoảng sân rộng thênh, với một chiếc dù xoay xoay trong tay. Mà mưa thì không đủ để ướt áo...

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Ngôi nhà đủ chỗ cho gia đình nhà Trà gồm ba mẹ và bà ngoại Trà, gia đình cô Sơn Ý, bạn Bột, bà ngoại, dì Út và cậu Tư của Bột. Hai hôm sau, dì dượng Út của Trà cũng lên đến nơi. Bố mẹ Tino chỉ dẫn bạn ấy ghé qua nhà chơi một hôm thôi rồi về lại Sài Gòn. Hôm ấy, mẹ Trà nấu một nồi cháo gà to bự, thơm phức, trộn thêm 2 đĩa gỏi bắp cải gà nữa. Cánh đàn ông ngồi nhậu với nhau. Phụ nữ thì xúm xít bếp núc. Bọn trẻ tha hồ vui đùa, chạy nhảy khắp nơi mà không sợ ba mẹ la rầy. Lúc ấy, mẹ nghĩ, một thoáng thôi, rằng ước gì mình có một ngôi nhà như thế này. Sau đó, hỏi ra mới biết, mẹ Tino và mẹ Bột đều có cùng một suy nghĩ như thế...

Trà và Tino nè...Tino công tử càng lớn càng đẹp trai đó nha. Anh í vẫn chưa có bạn gái đâu. Có ai muốn làm sui với mẹ Tino thì đăng kí gấp gấp!

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Còn đây là Bột nè! Bột năm nay... 14 tháng tuổi, độc thân, vui tính, hiếu động, hay giúp đỡ người khác. Mẹ Bột làm thơ hay lắm, mẹ Trà ngưỡng mộ lắm lắm, tiếc là Bột hổng phải con trai. Ảnh chụp trong nhà và chụp bằng điện thoại nên chất lượng ảnh không được tốt nha.

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Những ngày ở Đà Lạt, bọn mình chỉ loanh quanh từ nhà ra quán rồi từ quán về nhà, không đi chơi đâu cả. Mẹ nhận ra một điều, Đà Lạt không còn quá nhiều những vương vấn như những tháng ngày xưa cũ. Lòng mẹ nhẹ bẫng, không chạm được đến một kí ức nào. Chỉ duy nhất một lần ngồi taxi chở Trà Sữa đi khám bác sĩ, bác tài xế bật một giai điệu mà mẹ rất thích, và thế là miên man miên man....Nhưng với một cảm xúc khác hẳn....Mẹ không cần gì nhiều hơn thế, một cuộc sống có con và ba, là một cuộc sống quá đầy đủ theo một nghĩa nào đó.

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

(Mẹ phải làm việc đây. Entry sau mẹ sẽ kể chi tiết hơn về chuyện con đi khám bác sĩ, chuyện ông kẹ trong phòng khách, chuyện ba đã lặn lội đi mua thuốc và cháo cho con giữa đêm. Và tất nhiên là còn hơn phân nửa ảnh chưa post lên hết nữa á.)