Ba về rồi. Một tuần trôi qua nhanh quá! Ba sẽ chỉ còn ở với tớ được 2 tuần nữa thôi là lại tiếp tục lên đường. Tớ không thể diễn tả niềm vui của tớ khi được ba ôm vào lòng. Mẹ không thể hiểu được, không thể hiểu hết được. Vì mẹ không phải là tớ. Dù mẹ đã ngắm nghía tớ xoắn xuýt lấy ba và cố gắng đọc tên niềm vui của tớ. Nhưng rồi mẹ đành chịu.
Chẳng hạn như mẹ không thể hiểu nổi tại sao tớ chọn trang phục này để đi đón ba: một cái váy dạ hội màu trắng ngà, trên đầu cài cái lúp của cô dâu có kết những hạt ngọc trai xinh xắn
Mẹ đã nói bộ đầm này chỉ mặc trong những dịp đặc biệt. Vậy mà mẹ vẫn không hiểu vì sao tớ lại chọn nó??? Thì tại vì- với tớ, ba về chính là một dịp đặc biệt chứ còn gì nữa???
Mẹ cũng không hiểu vì sao trước khi gặp ba thì tớ nói như súng liên thanh, nhưng cho đến lúc ngồi trong lòng ba rồi thì im lặng như... súng hết đạn
Thì mẹ phải hiểu rằng, khi người ta mắc cỡ, ngoài việc hai bàn tay người ta trở nên thừa thãi, thì những câu nói nào trong lúc này cũng dễ bị trôi tuột đi, có khi người ta cũng chẳng hiểu chính mình đang nói gì nữa. Thì tốt nhất là im lặng vậy....
Mẹ cũng không hiểu vì sao tớ lại có thể nhấc bổng được em Thỏ như thế này....
Trong khi anh Nhím thì chỉ nhấc được 2 cánh tay em như thế này.....(hí hí...)
Thì mẹ phải hiểu rằng: khi người ta có ba người ta bên cạnh, người ta bỗng dưng muốn chứng tỏ cho ba thấy người ta thật là giỏi, thật là ngoan, thật là khoẻ, thật là... có một sức mạnh phi thường.
Mẹ cũng không thể hiểu vì sao tớ cứ chạy đến chỗ ba và méc "ba ơi, mấy anh cứ làm bong bóng rơi xuống nước. Con nói voài mà mấy anh vẫn cứ làm bóng rơi xuống nước voài"
Thì mẹ phải hiểu rằng, người ta có ba là để nhõng nhẽo những chuyện như vậy mà, để có cảm giác được yêu thương, bênh vực, và được che chở mà !!!
Mẹ cũng không hiểu tại sao hôm đó tớ cứ chạy nhảy tung tăng, mồ hôi bê bết trên tóc, trên áo. Vui vẻ là thế, mà tớ cứ nằng nặc đòi về....
Dễ hiểu thôi mà, từ sân bay, cả nhà tớ đón ba về thẳng... Vườn phố để gặp gỡ những người bạn thân thiết. Tớ chưa có thời gian riêng tư nào với ba cả, nên tớ rất mong về nhà, chỉ là để hun ba 1 cái!
Cuối cùng rồi cũng về đến nhà, ba tớ chưa kịp thay đồ đã lôi quà ra... mang vào chân tớ. Đó là hai đôi giày xinh đẹp điên cuồng mà ba cứ lo ngay ngáy không biết có vừa bàn chân con gái hay không.
Gần 12h khuya, mẹ phải lôi tuột tớ vào phòng ngủ, lúc đó tớ mới rứt ba ra được
Ti nhiên, với bản tính là hơi khó kiềm chế, tớ bèn nói toẹt ra với mẹ rằng "Mẹ ơi, con có ba, con sướng lắm mẹ ơi!".
Đến lúc này thì mẹ mới hiểu hết tất cả những hành động mà mẹ cho là khó hiểu từ nãy đến giờ...
------------------------------
Bonus: Mẹ Minh chụp tấm này đẹp ghê, thích ghê....
24 nhận xét:
lúc 08:13 27 tháng 10, 2008
Chuc ca nha Tra Tho co duoc 3 tuan dam am roi se dam am dai dai sau nay luon ha!!! Moi su Thien Chua deu da sap dat het roi, phai chia cach 1,2 nam nhung hanh phuc dang cho doi ca nha phia truoc ne!!! Co len nha Tra Tho nhe, nhat la me Hanh o'!!!
lúc 09:54 27 tháng 10, 2008
Bé Trà nói chuyện hay quá!
lúc 10:00 27 tháng 10, 2008
:)
lúc 10:08 27 tháng 10, 2008
"Gần 12h khuya, mẹ phải lôi tuột tớ vào phòng ngủ, lúc đó tớ mới rứt ba ra được" MẸ LÀM THẾ CHI DZỢ???
lúc 10:23 27 tháng 10, 2008
Nghe câu nói của Trà Sữa mà xúc động quá đi thôi. Ba Chì hạnh phúc lắm nhỉ, hihi!
lúc 10:47 27 tháng 10, 2008
Chị Trà lúc nào cũng dễ thương. Mẹ lúc nào cũng kể chuyện rất hay!
Còn 2 tuần nữa, mẹ cho chị Trà nhõng nhẽo tí đi!
lúc 11:20 27 tháng 10, 2008
Theo bản tính là con gái vòi ba ,con trai vòi mẹ mòa.Mà pé Trà lai xa ba lâu thía.Nghe Trà nói thế , a Carrot cũng cảm nhận dc pé sướng ntn ^^.Chúc cả nhà vui vui
lúc 12:09 27 tháng 10, 2008
co ba suong thiet do Tra oi
lúc 12:09 27 tháng 10, 2008
co ba suong thiet do Tra oi
lúc 12:09 27 tháng 10, 2008
co ba suong thiet do Tra oi
lúc 12:09 27 tháng 10, 2008
co ba suong thiet do Tra oi
lúc 12:18 27 tháng 10, 2008
chúc mừng cả nhà, chúc cả nhà có những ngày thật vui thật hạnh phúc nha.
lúc 12:33 27 tháng 10, 2008
Sm hỏi: bạn màu chắng mặc đồ cô dâu đẹp là tên gì?nói mai mốt mẹ mua cho con cái đội giống vậy nhe!hehe
lúc 15:02 27 tháng 10, 2008
cong chua don ba ve nen vui la phai roi
me khong post tam nao co hinh ba chi a?????????
lúc 15:57 27 tháng 10, 2008
Cả nhà ai cũng sướng riêng gì mình Trà đâu Trà nhỉ? Iu cả nhà
lúc 16:04 27 tháng 10, 2008
sống mũi cay cay!
lúc 16:15 27 tháng 10, 2008
Ba Tri` ve thich ghe...
lúc 16:18 27 tháng 10, 2008
e cam dong qua chi a..Co ba la nhu the day..e lon nhu the nay ma lau lau ba o que vao e cung lang xang vay day..hic..yeu e qua di thui do..Chuc ca nha vui ve..
lúc 18:39 27 tháng 10, 2008
Thèm ^^
lúc 08:48 28 tháng 10, 2008
em cũng thèm.. có ba ở bên lúc nào cĩng hạnh fúc... thầm ước có ba bên để mỗi lần khó khăn là kg cần fải sợ gì hết,,,,
lúc 17:48 28 tháng 10, 2008
Đọc entry này và cái câu : " Mẹ ơi, con có Ba,con sướng quá Mẹ ơi!" Bi được tìm thấy lại mình của 5 năm năm trước =) Ôm Trà .
lúc 16:48 29 tháng 10, 2008
Cô nghe Trà nói mà cô cũng SƯỚNG theo Trà luôn ớ Trà ơi! :X
lúc 18:30 29 tháng 10, 2008
"Dễ hiểu thôi mà, từ sân bay, cả nhà tớ đón ba về thẳng... Vườn phố để gặp gỡ những người bạn thân thiết. Tớ chưa có thời gian riêng tư nào với ba cả, nên tớ rất mong về nhà, chỉ là để hun ba 1 cái!" Bạn Trà nói hộ ý mẹ Hạnh đây mừ, hihi. Trà ơi, cô cũng đồng ý với Trà quá, có ba sướng thật là sướng ^^
lúc 18:31 29 tháng 10, 2008
"Dễ hiểu thôi mà, từ sân bay, cả nhà tớ đón ba về thẳng... Vườn phố để gặp gỡ những người bạn thân thiết. Tớ chưa có thời gian riêng tư nào với ba cả, nên tớ rất mong về nhà, chỉ là để hun ba 1 cái!" Bạn Trà nói hộ ý mẹ Hạnh đây mừ, hihi. Trà ơi, cô cũng đồng ý với Trà quá, có ba sướng thật là sướng ^^
Đăng nhận xét