Bắt đầu câu chuyện nàng văn vẻ bằng một buổi sáng lành lạnh như sáng nay, nàng đến trường với găng tay, áo khoác, quần nhung, giày bốt, mũ trùm kín mít....
Hai mẹ con đi xuyên qua từng đợt gió lạnh, nàng khẽ rùng mình hỏi mẹ:
_ Mẹ ơi, bây giờ là mùa đông hả mẹ?
_ Không con à, bây giờ đang là mùa xuân, chỉ còn hơn mười ngày nữa thôi là Tết rồi!
_ Nhưng mà con thấy gió lạnh, y như là mùa đông vậy....
Nàng dạo này ham đọc sách, (là nàng bắt mẹ đọc cho nàng nghe), nên nàng nói chuyện nghe rất chi là văn chương lai láng.
_ Em Thỏ vừa bò vừa ngó nghiêng
_ Con thấy trong giỏ mẹ đầy ắp những cá
_ Con hỏi mẹ là mẹ phải dịu dàng đáp lại
Kỉu kỉu thế.....
Một hôm mẹ mua cho ngoại quần áo mới. Nàng bắt ngoại thay cho nàng ngắm nghía, xong nàng ngồi im chả ý kiến gì. Ngoại sốt ruột hỏi:
_ Con thấy ngoại đẹp không?
Nàng lúc lắc mái tóc:
_ Con chỉ thấy ngoại lạ thôi chứ không đẹp!
_ Hơ, sao vậy? Ngoại thấy đẹp lắm mà?
Nàng ngẫm nghĩ một lúc rồi buông một câu:
_ Nhưng mà cũng...hơi hơi đẹp!
Ngoại nhiều lần hỏi:
_Sau này Trà sẽ sống với ai? Sẽ ở với ngoại hay ở với ba mẹ đây?
Thì nàng luôn trả lời:
_ Trà sẽ sống với gia đình. Trong gia đình sẽ có ngoại và ba mẹ
Nói chung là nàng biết cách dùng từ ghê gớm lắm, nếu mà mẹ nói một điều gì đó khiến nàng tâm đắc, nàng sẽ không ngần ngại mà thốt lên:
_ Mẹ nói rất là chính xác!
Hôm nọ, bà cô giúp việc về thăm nhà, trời sắp mưa nên nàng nhắc:
_ Bà cô đi nấu cơm rùi tranh thủ đi về đi, trời sắp mưa rồi đó!
Nàng thích chăm sóc người khác nên mẹ cũng rất thường nghe những câu này:
_ Mẹ uống quy-ta-min-xuê đi cho sức khoẻ nó tốt lành!
Em Thỏ bò rất nhanh cũng được nàng đưa vào văn chương luôn:
_ Em Thỏ bò nhanh giống y như chuồn chuồn lanh lẹ vậy đó!
Ti nhiên, để đạt được level này, nàng đã từng trải qua những giai đoạn thế này: đêm nào cũng bắt mẹ đọc sách, rồi ghi nhớ theo kiểu của nàng, rồi rất hay hỏi lại mẹ một từ nào đó mà nàng khó hiểu. Tốt thôi, nhưng chính cái ghi nhớ kiểu của nàng nhiều khi làm mẹ cười nôn ruột.
Có một đoạn nguyên văn như sau:
Bị mẹ mắng, chuột Típ bỏ ra ngoài. Gặp bố ngoài vườn, chuột Típ bảo "Bố ơi, con có thể chạy rất nhanh đấy, có khi còn nhanh hơn cả một chiếc ô tô". Bố ôn tồn đáp: "Đừng khoác lác nữa Típ, đôi khi khoác lác cũng là một kiểu nói dối đấy!"
Qua giọng văn của nàng, thì đoạn văn trên được biến hình như sau:
"Nghe chuột Típ nói dối, mẹ rất là buồn, nên mẹ bắn chuột Típ ra ngoài.
Ra sân, chuột Típ gặp bố.
Bố ơi, con chạy còn nhanh hơn cả một chiếc ô tô (là xe hơi hả mẹ?)
Bố đáp "đừng có mà ấy á nữa Típ!"
Mẹ: Ấy á là gì? Khoác lác chứ!
Nàng: Dạ, mà ấy á, ủa ấy lác, ủa phác lác....là gì hở mẹ?
Đấy, cứ thế mà nàng đã biết thêm rất nhìu từ mới, cứ thế mà văn nói của nàng nghe rất nhìu mùi của văn viết. Cứ thế mà tự dưng mẹ có một tia tham zọng: biết đâu sẽ có ngày nàng viết sách cho mẹ đọc?
Chưa kịp nói ra cái tham zọng đó với nàng thì nàng đã đưa mẹ xem một quyển sổ, trong đó nguệch ngoạc rất nhiều chữ mà nàng biết.
_ Mẹ xem này, con viết truyện đấy
_ Con viết gì?
_ Mẹ nghe con đọc nhá: Bảo Trà và Bảo Nguyên đang chơi đá banh ngoài sân. Bỗng mẹ gọi hai chị em về ăn cơm. Bảo Trà rất là ngoan, nói "dạ" rất là to, còn Bảo Nguyên thì ham chơi mãi vẫn không chịu về. Mẹ tức giận mắng Bảo Nguyên một trận. Bảo Trà vuốt tóc em và dịu dàng bảo: "Em đừng buồn, chúng ta phải nghe lời mẹ dạy!"
Ôi chao là nàng văn vẻ của mẹ...
25 nhận xét:
lúc 17:00 11 tháng 1, 2009
Trùi, xong phin, cho anh Nhím sún vừa tồ vừa xấu vừa chảnh, hehe... Đêm nào mM cũng đọc truyện cho ảnh nghe, giải từ giải nghĩa búa xua mà thấy ảnh ko khá lên tại nào! Chắc cũng tại gien, mà là gien bên kia ớ! hụ hụ ...
lúc 17:20 11 tháng 1, 2009
chắc mai mốt Trà cũng viết hay như mẹ Hạnh vậy đó :)
lúc 18:34 11 tháng 1, 2009
XXX bé Trà nè. Văn vẻ lai láng y như mẹ Hạnh vậy áh. Mai mốt lớn chắc nhiều anh xao xuyến vì bạn ấy quá
lúc 08:18 12 tháng 1, 2009
Trùi ui, 1/2 của ta đây rùi=)).
lúc 10:48 12 tháng 1, 2009
"Hí hí, nói chung viết văn hay viết kịch bản hay làm đạo diễn gì thì cũng thuộc gien của 1 người, không chạy đâu thoát được nên tình hình là người í đang rứt là xung xướng!"
chời ơi,mình bít ai đang xướng rồi nghen =))
cái cằm của Trà nhìn chỉ muốn cắn thôi,hớ..hớ..
lúc 11:18 12 tháng 1, 2009
Í í, tương lại rạng ngời mà hổng hề chói lóa nha!!! hihihi...
lúc 11:18 12 tháng 1, 2009
Í í, tương lại rạng ngời mà hổng hề chói lóa nha!!! hihihi...
lúc 18:47 12 tháng 1, 2009
yêu nàng ;*
lúc 18:48 12 tháng 1, 2009
hihi, hôm bữa qua nhà M2, nàng cũng viết, hổng biết có viết truyện hông ta?
lúc 19:01 12 tháng 1, 2009
hâm mộ nàng! :)
lúc 19:05 12 tháng 1, 2009
iu nàng cực kỳ! :-)
lúc 19:12 12 tháng 1, 2009
hí hí...vậy là có gien của mẹ rồi, mẹ là dân văn mà đúng hem?
lúc 19:14 12 tháng 1, 2009
Ây da...Cái này gọi là "hổ mẫu sinh hổ tử" đây nè!
lúc 19:16 12 tháng 1, 2009
Wow văn chương e Trà "chính xác" ghê, thèm có em gái giống em Trà quá :X
lúc 19:17 12 tháng 1, 2009
Sau này Trà sẽ giỏi văn lắm đây, mà có khi theo nghề của mẹ luôn cũng không chừng! .. :)
Thương 2 bạn kinh khủng :x :*
lúc 19:32 12 tháng 1, 2009
cái bạn Trà viết giống kịch bản phim hơn tác phẩm văn học. biết đâu sau này bạn Trà lại đi làm đạo diễn. hí hí
lúc 19:36 12 tháng 1, 2009
Hí hí, nói chung viết văn hay viết kịch bản hay làm đạo diễn gì thì cũng thuộc gien của 1 người, không chạy đâu thoát được nên tình hình là người í đang rứt là xung xướng!
lúc 19:43 12 tháng 1, 2009
Chết cười =)).
Sức khỏe tốt lành =)).
Iu nàng quá!
lúc 19:45 12 tháng 1, 2009
hihi..nhân tài đây rồi
lúc 19:55 12 tháng 1, 2009
ui Trà ơi! thông minh quá! ^^ iu iu
lúc 17:37 13 tháng 1, 2009
Công nhận, Trà quá hay luôn. Kiểu này phải bắt chước mẹ của Trà đọc sách cho Tri nghe mới được. Anh ấy toàn bửa củi thôi.
lúc 14:39 14 tháng 1, 2009
Ới ời ơi!Mình á, mà mính là cô giáo Trà á, là mình á, mình cho Trà lên lớp lá học củng được luôn đi..
biết nhiều quá òi.
SuMinh mà kể chuyện á sau mỗi câu đều là: xong rồi cái.. kể xong một chuyện nghe có một chục từ xong rồi luôn
lúc 08:59 15 tháng 1, 2009
mình ngưỡng mộ bạn gê đi hà :") iu lắm Trà ới [hug]
lúc 09:04 17 tháng 1, 2009
trời ơi đúng là con nhà tông không giống lông cũng giống cánh, nhà văn của mẹ Hặng ui, nhanh cho ra đời tác phẩm đầu tay nha. Hug
lúc 11:31 20 tháng 1, 2009
Công nhựn, bà chị viết truyện khôn ghê, chỉ có mình mình ngoan à còn người khác htì hổng ngoan. Mai mốt sẽ có 1 đại văn hào xuất hiện rùi mẹ Thư ơi!
Đăng nhận xét