Chiếc xe hơi của bạn Tút




Buổi chiều mẹ chat với M2 và bỏ lửng câu chuyện để đi đón con. Lòng còn nặng trĩu là thế... vậy mà mọi thứ đã kịp trút bỏ khi mẹ vừa lấp ló ngay cửa lớp, vừa mong con ngẩng đầu lên và gọi lớn "A, mẹ tới rồi!!!". Hai mẹ con hí hửng dắt tay nhau xuống cầu thang thì gặp một chiếc xe hơi đỗ xịch trước cổng. Người mẹ ngồi im lặng trong xe. Còn chú tài xế thì xăm xăm đi vào trường.

Bạn Trà khá thắc mắc

_ Đây là trường của con, sao chú vào đó làm gì?

_ Chú vào đón bạn mà, con!

Bạn ra vẻ quan trọng:

_ Chú đón bạn nào vậy mẹ?

_ Mẹ không biết!

Hai mẹ con lúi húi mang giầy, lúc gần xong thì thấy chú ấy dắt tay một bạn xuống. Bạn đẹp trai, cao lớn, trắng trẻo, mặt lạnh tanh. Khi ngang qua Trà Sữa, bạn nhìn một cái, mặt vẫn lạnh tanh, rồi đi một nước ra chiếc xe đang đỗ. Mẹ bạn mở toang cửa xe, giang tay đón bạn, thì lúc này mới thấy bạn cười.

(Đến bây giờ mẹ vẫn không hiểu vì sao là chú tài xế- mà không phải bà mẹ sang trọng kia- làm cái công việc lên tận lớp đón bạn ấy)

_ Con biết anh ấy- Trà Sữa thì thầm

_ Vậy à? Anh ấy là ai vậy?

_ Anh Tút, học lớp Chồi.

_ Thế anh ấy có biết con không?

_ Con không nói chuyện với anh ấy đâu mà anh ấy biết con?! (vừa nói vừa nhíu mày)

(Cũng chảnh thấy ớn)

Xe anh Tút vừa phóng đi thì mẹ cũng vừa rồ máy. Trà vẫy vẫy tạm biệt chú bảo vệ rồi quàng tay ôm mẹ thật chặt

_ Mẹ à, sao anh Tút lại đi xe hơi hả mẹ?

Tiếng con hòa lẫn vào tiếng xe cộ ồn ã trên đường, nghe nhẹ bẫng. Tự dưng mẹ nhớ có một lần, một người bạn bảo mẹ rằng chú ấy sẽ cố gắng sắm xe hơi. Mẹ bảo, nếu chú có khả năng thì chú hoàn toàn có thể quyết định điều đó, việc gì phải "cố gắng"? Cố gắng là vì ngay cả khi người ta không có khả năng, người ta vẫn mong muốn đạt được nó. Và lý do đưa ra khiến mẹ không thể tin được: vì những đứa trẻ. Chú bảo người lớn thì có sự phân cấp giàu-nghèo, còn trẻ con nó không biết phân biệt điều đó. Nó xem mọi giá trị là như nhau, và nó sẽ hỏi nhưng câu kiểu như: vì sao bạn đi xe hơi, còn nó phải đi xe máy? Nó sẽ lờ mờ nhận ra những bất công trong cuộc đời này. Và đó là điều chú không bao giờ muốn.

Nhiều năm sau, chú vẫn chưa có vợ-con, và tất nhiên là vẫn chưa sắm xe hơi!

Mấy hôm trước, mẹ đi mua bột cho em Thỏ, hỏi cái thứ bột em vẫn hay ăn thì bà bán hàng bảo:

_Tụi tui không dám lấy bột đó nữa. Bán không được cô ơi. Thời buổi lạm phát, người ta cơm còn không có mà ăn, lấy đâu tiền mà mua loại bột xa xỉ đó cho con ăn!

Tự dưng mẹ thấy nóng mặt. Vì ngượng. Sau đó mẹ thử cho em ăn một loại bột khác, không phải vì nó rẻ tiền hơn, mà vì nó hợp với khẩu vị của em hơn. Em ăn vui vẻ, lại có phần ngon miệng nữa. Nghĩ nghĩ lại câu nói của người bạn mẹ, ở cái vế này thì thật là đúng: trẻ con thì làm gì biết đến "đẳng cấp".

Vài tuần trước nữa, nghe đồ chơi Barbie và Lego có một đợt big sale hùng hậu nhất từ trước đến nay, mẹ cũng lóc cóc chạy đến, chen chân không muốn lọt vào cái cửa hàng ken chặt người trên đường Kỳ Đồng. Nhiều bà mẹ tranh nhau chí chóe một hộp đồ chơi sót lại trong cùng một đợt hàng với giá quá ư hấp dẫn. Có bà mẹ thì tranh thủ vét những con búp bê trong bộ sưu tập "Búp bê tháng" mà con mình còn thiếu. Một bà mẹ khác làm quen với mẹ và kể rằng sẽ mua cả búp bê grandfa, búp bê grandma cho mấy con Barbie ở nhà có bố mẹ, ông bà để làm một đại gia đình. Thiệt tình là lúc đó mẹ thấy vui lắm, hào hứng lắm, và nghĩ: những đứa trẻ thật là hạnh phúc, vì chúng có cha mẹ yêu thương chúng nhiều như vậy! Rồi mẹ chẳng ngần ngại, vét tiền mua cho con 3 bộ barbie vô cùng xinh đẹp. Cứ nghĩ đến gương mặt sung sướng của con là mẹ cười mãi trên đường về.

Nhưng phản ứng của con khiến mẹ hụt hẫng. Con chẳng màng đến những món quà mẹ mang về, lại còn suỵt suỵt "Mai mốt mẹ đừng mua đồ chơi này nữa nhé! Con không thích!". Mẹ dỗ dành kiểu gì cũng nhất quyết không chơi. Những cái hộp còn nguyên mác giờ nằm chỏng chơ trên kệ. Mẹ thấy buồn. Không phải vì con từ chối chúng, mà vì mẹ đã không nhớ rằng, trẻ con nó không biết thế nào là đắt hay rẻ, sang hay hèn, giàu hay nghèo. Nó chỉ chọn những cái nó thấy phù hợp. Và mẹ, một người đã lớn, và biết bao nhiêu người đã lớn khác, mãi chạy theo những giá trị vật chất phù phiếm để tô hồng cái gọi là "đẳng cấp" của mình, mất bao lâu mới ngộ ra được cái điều đơn giản đó?

--------------

Chiều hôm qua, con hỏi:

_ Vì sao bạn Tút lại đi xe hơi?

rồi còn:

_ Vì sao mình không đi xe hơi giống bạn Tút?

Mẹ chỉ muốn nói với con rằng:

_ Ơ, sao con không hỏi "Vì sao bạn Tút không đi xe máy giống như mình?"

Bạn Tút đi xe hơi thì bạn Tút cũng về đến nhà. Mình đi xe máy thì mình cũng về đến nhà. Cái xe, bản thân nó chỉ là một phương tiện. Hãy để nó phục vụ mình, chứ đừng để mình phải lệ thuộc vào đẳng cấp phù phiếm mà nó mang lại. Em Thỏ ăn bột đắt tiền cũng không làm em no hơn. Trà Sữa chơi đồ chơi hàng hiệu có vui hơn trò nặn đất sét lấm lem tay chân không?

Mẹ đã tìm được câu trả lời nhưng mẹ không nói ra với con vội. Mẹ chỉ viết lại để một ngày con sẽ đọc được và hiểu mẹ nhiều hơn. Còn hôm qua, có nhớ mẹ đã nói với con những gì không? Mẹ hỏi, "Trà Sữa thích đi xe hơi à? Thế thì con phải học giỏi, kiếm được thật nhiều tiền, rồi con mua xe hơi chở mẹ đi chơi nhé!"

Và con đã hứa với mẹ rồi đấy nhé!

------------------------------

Pix: Chỉ là khoe hình mẹ con mình lên báo thui, cũng không liên quan mấy nhỉ? Trà trong ảnh 18 tháng, mẹ còn gầy, còn trẻ, còn...ẹp...

23 nhận xét:

  ✿✿ Ngực•Lép ✿✿

lúc 08:50 25 tháng 7, 2008

mấy con búp bê bặc bi em mua về toàn bỏ tủ kính chưng cho đẹp thôi chứ chả đời nào chơi cả mẹ H àh :( còn ôtô thì em cũng chả mê, tại cái đấy tốn chỗ mà em cũng hay say xe :( đi xe máy có gió lồng lộng cho nó thoải mái ... hehe, lý lẽ của con cáo chê chùm nho xanh

  *Nikki*

lúc 09:10 25 tháng 7, 2008

Hỏi Trà sữa có muốn đi xe hơi giống bạn Tút để rồi có cái chú gì ấy vào đón chứ ko phải mẹ đón hay ko?
P/S: Đọc đến dòng cuối cùng mới biết là hình của Trà và mẹ H...thoạt nhìn cứ tưởng lấy hình ở nước ngoài,hihi

  *Nikki*

lúc 09:15 25 tháng 7, 2008

Hỏi Trà sữa có muốn đi xe hơi giống bạn Tút để rồi có cái chú gì ấy vào đón chứ ko phải mẹ đón hay ko?
P/S: Đọc đến dòng cuối cùng mới biết là hình của Trà và mẹ H...thoạt nhìn cứ tưởng lấy hình ở nước ngoài,hihi

  AnnA&ZinZin

lúc 09:21 25 tháng 7, 2008

Ừ, trẻ con thì chẳng biết đắt hay rẻ, xịn hay thường, chỉ quan trọng là hợp và thích hay ko thôi nên mình không phải nghĩ đến chuyện đẳng cấp gì đâu. Tuy nhiên mình cũng thích mua xe hơi vì nghĩ nó an tòan hơn. Bạn Trà có nghĩ thế ko nhỉ?

  SuMinhSu

lúc 09:35 25 tháng 7, 2008

thik cái entry này lắm nè!

  V.P

lúc 09:36 25 tháng 7, 2008

giống câu nói" chiếc áo thì kg làm nên thầy tu",đúng là ngày nay vật chất chiếm lấy con người nhiều quá! và đôi lúc những bậc làm cha làm mẹ sẽ kg bít phải làm sao nói để con trẻ hiểu...biến loạn với cái thời nay! chúc cả nhà vui vẻ!

  Chốn nhỏ

lúc 10:22 25 tháng 7, 2008

Entry này có điều hay cho mẹ Bi học hỏi lắm , Smile

  D.N.G

lúc 10:53 25 tháng 7, 2008

hạnh phúc và niềm vui thường ở điều bình dị nhất Trà Sữa nhỉ?

  Bầu

lúc 11:18 25 tháng 7, 2008

đọc bài của mẹ Trà mà mình chợt giật mình vì đã có lúc mình nghĩ cứ tậu về những gì tốt nhất cho con nhưng trẻ con nó ko bao giờ hiểu và ko cần nhiều điều nó, nó chỉ cần những gì phù hợp với nó thôi mẹ Trà nhỉ

  Bảo Trà - Bảo Nguyên

lúc 11:26 25 tháng 7, 2008

Thanks các bạn. Trời đang mưa và mẹ sắp phải đi đón Trà. Lại mơ màng, giá mà mình có một chiếc xe hơi, hẳn con mình sẽ không bị ướt....

  Pickou

lúc 13:08 25 tháng 7, 2008

Mẹ Trà viết hay quá, học thêm được khối điều hay đó nha ^^. Trà lớn lên đọc được những dòng này thì phải nóil à hạnh phúc lắm đây

  Khánh Toàn - Khánh Tâm

lúc 13:19 25 tháng 7, 2008

Luc Tra 18 thang trong me Tra khong nhung chi ...ep ma con ...uyen nua. ;)

  Cún đại gia O_o

lúc 17:40 25 tháng 7, 2008

mẹ Trà viết entry này hay wá... hun Trà sua va be' Tho cuối tuần nha :-x

  P'titCochon

lúc 18:30 25 tháng 7, 2008

cảm ơn mẹ Trà một bài học quý, yêu cả Trà yêu cả Thỏ

  Mai Nguyen

lúc 18:53 25 tháng 7, 2008

Bé Trà chỉ thích chơi với những gì mình thích. Em thích những câu hỏi ngược của mẹ Hặng với Trà. Mẹ khiến Trà tự cho mình một câu trả lời phù hợp với suy nghĩ của bạn í, và làm hài lòng mình. Chúc Trà và Thỏ luôn khỏe mạnh, vui vẻ.

  ** Nấm Ù **

lúc 08:04 26 tháng 7, 2008

học thêm được 1 kinh nghiệm từ chị...

  Windy

lúc 17:44 26 tháng 7, 2008

trùi, còn mẫu giáo đã biết mặt lạnh tanh đi 1 nước ra xe hơi rùi :( Thời buổi này nhìu người làm cho trẻ con ý thức được giá trị vật chất wá.
Chúc Trà và Thỏ cuối tuần vui vẻ nhé! :)

  maika

lúc 17:46 26 tháng 7, 2008

Em thích cái cách nghĩ của một ng mẹ...như chị.

  Huong Hoa

lúc 18:04 29 tháng 7, 2008

Bé Trà và bé Thỏ có mẹ thật tuyệt vời. Bạn Mingyu nhà mình thì lại thích đi xe máy hơn thôi, bạn mê xe máy lắm lắm.

  Gấu Mê Con Nít ®

lúc 19:51 29 tháng 7, 2008

Ko biết là Trà còn khó chịu khi ngồi sau lưng 1 người khác ko fải ba chì hay mẹ Ẹp cầm lái như hồi trước ko nhỉ.. hihi lâu quá rồi ko đc gặp bạn Trà cơ.. Nhớ gì đâu.. giờ thì chưa đc gặp cả Thỏ nữa huhu

  Phoenix-Moon

lúc 14:40 30 tháng 7, 2008

Bài viết thật sâu sắc quá mẹ H à!

  Adrian Ngọc - An

lúc 08:58 31 tháng 7, 2008

Neu me co xe hoi thi me van vo don ban Tra ma phai khong? Thich cai cach me day ban Tra qua!

  Anh Nguyen

lúc 18:42 31 tháng 7, 2008

Mẹ H ơi, bây giờ vẫn đẹp và sexy quá trời mà.Yêu cái entry này!