Buổi tối trong nhà lặng lẽ....
Tôi yêu những buổi tối như thế, khi mà mọi thứ trong phòng đều đã tắt hết, net, music, đôi khi là điện thoại di động. Chỉ còn ngọn đèn ngủ màu vàng nhờ nhờ, ấm áp. Tôi rúc vào cái Gối Ôm to nhất trên giường, chúc anh ngủ ngon bằng cái giọng bắt đầu ngái ngủ.
Mấy hôm nay cái giường của tôi trở nên chật chội và không ngừng rung lên bần bật dưới sức nhảy của một cô bạn hiếu động quá mức. Cô bạn đang ốm nên được mẹ ôm vào phòng, ấp ủ. Tôi và Gối Ôm dạt ra hai mép giường. Khoảng trống rất to ở giữa là dành cho cô bạn tha hồ bày đồ chơi, nhún nhảy theo điệu nhạc của Play Along, trộn lẫn với âm thanh du dương của chiếc đu quay được thiết kế như một hộp âm nhạc bé xíu. Chiếc đu quay là vật bạn cưng đến mức có thể ôm khi ngủ.
Buổi tối không còn lặng lẽ...
12 giờ đêm rồi, bạn vẫn còn say sưa với 2 bạn thỏ, 2 bạn gấu, 1 ngôi nhà đồ chơi với đầy đủ bàn ghế, lò sưởi, cầu tuột, xích đu....
Khi được khuyến cáo lần thứ mười mấy (không rõ) rằng "bây giờ là giờ ngủ của con người và cũng là giờ kiếm mồi của mấy con gián", bạn vẫn không ngừng trồi lên tuột xuống theo một quy trình: đầu giường- giường- gầm giường- giường-Gối Ôm-Mẹ-đầu giường, xem như chẳng nghe thấy những gì tôi vừa nói.
Bất chợt, bạn thốt lên "Mẹ ơi, đi đáy!"
Tôi lồm cồm bò dậy dắt bạn vào toilet. Vừa mở nước thì bạn đã kịp chụp cái vòi hoa sen xịt thẳng vào người mình. Tôi chỉ còn biết kêu lên thảng thốt "Trời ơiiiii!", trong lúc bạn che miệng cười hí hí "mẹ dẫn Trà đi thay đồ đi, hí hí..."
Tôi mặc cho bạn một bộ đồ ngủ khác. Bạn bảo, "áo này đẹp hơn áo kia", bạn rất thích. Tôi sực nhớ ra rằng tôi vẫn gọi bạn là "cô nàng lắm chiêu". Vì bạn luôn có đủ mọi cách để đạt được mục đích của mình. Bạn đã được mặc bộ đồ ngủ khác mà bạn thích. Riêng tôi thì cáu lắm vì mắc mưu của bạn ngọt xớt mà không hề hay biết!
Tôi quyết định lăn ra ngủ. Mặc bạn. Lúc ấy, bạn bảo bạn "sẽ ngủ trên đầu giường" thay vì nằm cạnh tôi để được tôi gãi rôm ở sống lưng cho. Tôi cũng mặc bạn.
Được khoảng 10 phút, dường như bạn nhận ra chuyện nằm ngủ ở đầu giường chẳng có gì vui vẻ, nên lẳng lặng bò xuống chân tôi, nghịch nghịch cái váy của tôi. Và bất ngờ bạn la lên thảng thốt:
_ Mẹ ơi, áo mẹ ướt rồi!
Đó là hậu quả của việc bạn cầm vòi hoa sen xịt vào người mình lúc nãy, gấu váy của tôi cũng bị "ăn theo" một tí ẩm ướt. Và đây là lúc bạn nhận ra những gì mình làm đã ảnh hưởng đến mẹ thế nào. Bạn tỏ ra ân hận:
_ Mẹ thay áo khác đi!
Tôi giận dỗi:
_ Mẹ không thay. Cứ để áo ướt làm mẹ bị cảm lạnh vậy!
Bạn tiếp tục:
_ Mẹ thay áo khác đi mà!
Tôi ngoan cố:
_ Mẹ hết áo khác để thay rồi!
Bạn nằn nì:
_ Mẹ mặc áo bé Trà đi! Lấy áo bé Trà thay đi!
Tôi kiên quyết:
_ Mẹ mệt lắm, mẹ ngủ thôi. Không thay gì cả!
Bạn bắt đầu thút thít:
_ Mẹ mặc áo bé Trà đi mà!
Tôi vẫn vờ ngủ.
_ Mẹ mặc áo bé Trà đi!
_ Mẹ mặc áo bé Trà đi mà!
_ Mẹ ơi, mặc áo bé Trà đi!
Và bạn ngồi đấy, khóc tu tu...
Bạn khóc thật. Chảy nước mắt đàng hoàng. Hẳn bạn đang nghĩ có khi tôi phải ốm thật nếu mặc một cái áo ướt và ngủ quên mất...
Khi bạn đã nức nở và bắt đầu hối hận, tôi bảo:
_ Bé Trà nằm xuống, ngủ đi, rồi mẹ thay áo khác.
Bạn ngoan ngoãn nằm xuống cạnh tôi. Mắt nhắm nghiền. Nhưng miệng thì không ngớt: "Mẹ mặc áo bé Trà nhé!"
Dĩ nhiên là tôi đã thay một cái áo khác và có một giấc ngủ thật khô ráo. Bạn cũng vậy!
Dĩ nhiên là tôi nghĩ bạn phải yêu tôi lắm. Và tôi cũng vậy!
-----------------------------------------------------
Nhưng mọi người biết không, khi tôi hỏi bạn một câu thế này "Con có yêu mẹ không đấy, bé Trà?"
Bạn đều trả lời tôi thế này "Không yêu mẹ đâu! Yêu ba chì thôi!"
Câu chuyện tối nay cho tôi biết rằng, bạn không phải là người chỉ thích nói yêu bằng lời!
32 nhận xét:
lúc 08:26 14 tháng 9, 2007
ơi trời, cô nàng ma lanh quá mức rồi but đáng yêu quá. >:D<
lúc 08:32 14 tháng 9, 2007
Hi hi, Trà ơi, lần sau như vậy bạn cầm váy bạn lôi đi nhé, lôi sản phụ tuổi teen lười biếng nhà bạn dậy nhé, sản phụ lười và làm nũng ý mà, bạn nhé!
lúc 08:49 14 tháng 9, 2007
Oi thuong qua, chi nghe ke thoi da thay mem nhun ca long roi! Ma dung la me da bat nat Tra that day nhe, manh me nhu Tra ma phai khoc nan ni me day! Yeu Tra qua di thoi!
lúc 09:15 14 tháng 9, 2007
chị à! em đang khóc đấy!
lúc 09:22 14 tháng 9, 2007
Ngọt ngào, đáng yêu quá Trà ơi...:*
lúc 09:37 14 tháng 9, 2007
mỗi người có một cách iu thương, vậy đây là cách iu thương của Trà ^^
lúc 09:56 14 tháng 9, 2007
Con gái đáng yêu quá chị ạ! Hạnh phúc vô bờ.....
lúc 10:30 14 tháng 9, 2007
Này Trà, mẹ cậu thật là...phát-xít! Người ta năn nỉ ỉ ôi thế mà chả động lòng, nhờ. Thế nên cậu "Không yêu mẹ đâu! Yêu ba chì thôi!" là đúng òi, keke...
lúc 10:59 14 tháng 9, 2007
hé hé, bạn Trà giỏi nr2, biết gọi mẹ dẫn Đi Đáy rồi.
lúc 13:26 14 tháng 9, 2007
Bé Trà dễ thương nhỉ, mẹ sướng nhé :x
lúc 15:08 14 tháng 9, 2007
có lẽ con bạn không yêu cậu thật, bạn yêu ạ, có lẽ bạn đừng ép cháu nó...
lúc 15:59 14 tháng 9, 2007
Con mới bớt sốt mà đã nghịch dữ vậy con? Bé Trà của mẹ Hạnh sau này sẽ là một người sâu sắc và tinh tế lắm đấy.
lúc 16:00 14 tháng 9, 2007
@ baby: lần sau có tem la lớn lên nha! Giật cả mình!
@ Cô Lucia: dạ cô, tự hào pha chút tự tin. Tin rằng con mình iu mình => quá tự tin.
@ Pen: Pen dễ thương quá nhỉ? Mẹ Trà mà gặp ai khóc đều bảo khóc to hơn đi, khóc to hơn nữa nhé! Mà mẹ Pen có chuyện gì mà lại khóc nhè thế? Gửi mess nha!
@ Mét mốt: cho tớ thay chữ "dữ dằn" bằng "hung tợn" được không? "Hung tợn" nghe đúng bản chất hơn!
@ Katie, Cáy, Bảo Như, Ma cà lem, Cạp cạp đại gia, Na, LittleThy, Elise, Nấm: hihi, đó là vì các cô chưa nềm mùi "lắm chiêu" của Trà đấy thôi! Trà mà xuất chiêu thì hung tợn như mẹ mìn cũng chỉ biết dở khóc dở cười thôi đấy ạ!
@ Yêuhoadâmbụt: Mình cũng muốn lôi đi lắm bạn ạ, cơ mà cô ý dạo này tăng gần 10 kí, bạn nghĩ mình dám không, dám không?
@ Gemini: bắt nạt người khác là một đức tính tốt mà cô, ít ra là mẹ cháu nghĩ thế, hihi...
@ Yoito: bạn Trà biết đòi mẹ dẫn đi đáy từ hồi mới bỏ bỉm kìa Y ơi! Giọi ko?
@ Chồi Non: Cô mít ướt từ bao giờ thế hử? Nín đi, cho kẹo!
@ Anna: không iu mẹ Oanh đâu, iu Anna thôi!
@ Hến iu: tớ hiểu rất sâu sắc cái câu "miễn cưỡng không hạnh phúc", bạn iu ạ! Hehe...
lúc 16:03 14 tháng 9, 2007
Bác Thủy ơi, bác khen con mà có người mừng còn hơn khen mình nữa kìa! Con nghịch cả khi đang sốt bác ạ! Có lẽ con cho rằng như thế mẹ sẽ yên tâm hơn chăng?
lúc 17:26 14 tháng 9, 2007
tớ nghĩ .... tớ thua Trà xa lắc ^^
lúc 18:51 14 tháng 9, 2007
Đôi khi ước gì được gặp Trà Sữa một lần...được ôm Trà Sữa nhiều lần...
lúc 19:06 14 tháng 9, 2007
á, chụp cái tem
lúc 19:08 14 tháng 9, 2007
huhu, hut tem.
lúc 19:10 14 tháng 9, 2007
Be Tra nhat dinh phai iu me lem doa...Me be Tra viet entry nay phai tu hao lam dung ko? hihi
lúc 19:10 14 tháng 9, 2007
Thương mẹ kiểu Trà thật dễ thương. hôm qua mẹ Pen khóc, Pen đang tắm cũng ngồi bật dậy dỗ dành đấy. Thế là hết khóc luôn. Thương lắm á
lúc 19:10 14 tháng 9, 2007
Chèng ơi, cậu lúc nào cũng bắt nạt con bé
Tội nghiệp con có bà mẹ " dữ dằn " quá Trà ơi ............
lúc 19:11 14 tháng 9, 2007
Ui chao, be' Tra` ti`nh ca?m va` ra^'t ngo.t nga`o :X
lúc 19:20 14 tháng 9, 2007
Nghe Tra noi thay tinh cum ghe
lúc 19:24 14 tháng 9, 2007
Thương quá!!! Trẻ con thiệt là đáng yêu...
lúc 19:28 14 tháng 9, 2007
Ôi, dễ thương quá !
lúc 19:47 14 tháng 9, 2007
Thương lắm "cô nàng ngổn ngáo"àh xxx
lúc 14:28 15 tháng 9, 2007
Iu qua, nho qua:*
lúc 16:39 15 tháng 9, 2007
Be Tra dang yeu qua chi a!!!!
lúc 18:22 15 tháng 9, 2007
Trà sữa đáng yêu ghê và xin phép mẹ Trà nhé vì hình Trà được cô Nhi sử dụng làm background desktop và cả cty ai đi ngang cũng xuýt xoa " yêu thế...Xinh thế..."
lúc 11:11 16 tháng 9, 2007
Ối sao mà mình lại chưa đọc entry này của bé Trà nhỉ!! :|
Lúc nào cũng yêu, Trà Sữa à!!!
Gia đình hạnh phúc!! :X :X Những buổi tối thế này thật là yên bình và thích thú!
Mà mẹ Hạnh "bắt nạt" bé Trà của cô nhỉ, bé Trà xin lỗi ngoan ơi là ngoan rồi cơ mà!! :|
Yêu 3 mẹ con. Cô mong có ngày sẽ được ôm Trà Sữa và Cà Phê thật chặt, nghe giọng líu lo của 2 đứa! Chắc chắn sẽ có ngày như thế! :X Yêu lắm mà!!
lúc 12:42 17 tháng 9, 2007
Trà lớn lên sẽ tinh tế lắm đây . Mau lớn trà nhé :))
lúc 10:10 18 tháng 9, 2007
Tình yêu thế mới là bản chất đấy! :D
Đăng nhận xét