Buổi chiều, từ trong phòng sinh hoạt trông ra ban công, mẹ nhìn thấy cảnh tượng này
Rất bình tĩnh, mẹ còn lấy điện thoại ra chụp rồi mới tằng hắng một cái...
Nghe động, bạn vội vàng quay lại với vẻ mặt thế này...
_ Con đang làm gì vậy?
Bạn tươi tỉnh hẳn
_ Con đang leo chèo chèo. Mẹ chụp hình con hả? Để con cười cái nha!
(Bó tay)
_ Con xuống đi, mẹ nói cái này cho nghe nè!
Rón rén leo xuống
_ Con trèo lên đó chi vậy?
_ Con muốn nhìn xe chạy mà!
_ Nhưng con đứng đây cũng thấy xe chạy mà?
_ ....
_ Vì sao bà cố nằm một chỗ người ta khiêng đi?
_ Vì bà cố té
(May quá, bạn trả lời đúng bẫy của mẹ, chứ mấy hôm đám ma, các cô bạn mẹ hỏi câu này, bạn trả lời: "vì bà cố không chịu uống sữa"- liên quan ghê luôn!). Mẹ bèn tranh thủ làm tới:
_ Con leo trèo như thế rồi nhỡ sảy chân cũng sẽ bị té, rồi nằm một chỗ, người ta khiêng đi, không còn gặp mẹ được nữa, con không sợ à?
_ Con sợ dắm...
_ Thế còn muốn leo trèo nữa ko?
_ Mẹ ơi...
_ Gì?
_ Bé Trà còn nhỏ, bé Trà leo chèo chèo nhỏ nhỏ thôi, mai mốt bé Trà lớn, mẹ cho bé Trà leo chèo chèo BỰ nha! Chịu nha!
Có bạn nào dám "chịu nha" với bạn Trà hông?