Leo chèo chèo




Buổi chiều, từ trong phòng sinh hoạt trông ra ban công, mẹ nhìn thấy cảnh tượng này

Photobucket

Rất bình tĩnh, mẹ còn lấy điện thoại ra chụp rồi mới tằng hắng một cái...

Nghe động, bạn vội vàng quay lại với vẻ mặt thế này...

Photobucket

_ Con đang làm gì vậy?

Bạn tươi tỉnh hẳn

Photobucket

_ Con đang leo chèo chèo. Mẹ chụp hình con hả? Để con cười cái nha!

(Bó tay)

_ Con xuống đi, mẹ nói cái này cho nghe nè!

Rón rén leo xuống

_ Con trèo lên đó chi vậy?

_ Con muốn nhìn xe chạy mà!

Photobucket

_ Nhưng con đứng đây cũng thấy xe chạy mà?

_ ....

_ Vì sao bà cố nằm một chỗ người ta khiêng đi?

_ Vì bà cố té

(May quá, bạn trả lời đúng bẫy của mẹ, chứ mấy hôm đám ma, các cô bạn mẹ hỏi câu này, bạn trả lời: "vì bà cố không chịu uống sữa"- liên quan ghê luôn!). Mẹ bèn tranh thủ làm tới:

_ Con leo trèo như thế rồi nhỡ sảy chân cũng sẽ bị té, rồi nằm một chỗ, người ta khiêng đi, không còn gặp mẹ được nữa, con không sợ à?

_ Con sợ dắm...

Photobucket

_ Thế còn muốn leo trèo nữa ko?

_ Mẹ ơi...

_ Gì?

_ Bé Trà còn nhỏ, bé Trà leo chèo chèo nhỏ nhỏ thôi, mai mốt bé Trà lớn, mẹ cho bé Trà leo chèo chèo BỰ nha! Chịu nha!

Photobucket

Có bạn nào dám "chịu nha" với bạn Trà hông?

Cờ tang

Bà cụ

Bà ngoại tôi, ngoài 80, đã lú lẫn. Ra vô gặp tôi mỗi ngày vẫn cứ "bồ khoẻ hông bồ?". "Ủa, bồ có bầu hay là mập vậy?" (lúc tôi đang có bầu bé Thỏ), "Ủa, cái bụng của bồ đâu rồi?" (lúc tôi đã sinh con). Đôi lúc, tôi cắc cớ hỏi "Thế con cháu của bà đâu rồi, bà biết không?", bà trả lời "Ớ, tui làm gì có con cháu". Thế đấy!

Rạng sáng, tôi lò dò bước vào toilet, bật đèn, chợt hốt hoảng thấy bà nằm sóng soài dưới sàn nước.

Bệnh viện. Cấp cứu. Hôn mê sâu. Xuất huyết não. Không thể qua khỏi. Chiều 23, xe cấp cứu đưa bà về nhà, máy đo nhịp tim chỉ số 0. Cả nhà chuẩn bị hậu sự đâu đó xong xuôi thì bà thở trở lại, đều đặn. Tim vẫn đập, chỉ có não là đã chết.

Giờ bà nằm đó. Giữa sự sống và cái chết là một lằn chỉ mong manh. Ôi, cái chết, nó gần đến nỗi chỉ với tay là chạm tới.

----------------------------------------------------------

Đoạn này, mẹ viết trong chiều 29 Tết, lúc bà cố vẫn còn thoi thóp thở vì dùng dằng giữa sự sống và cái chết.

Hôm nay, mẹ post lại sau khi đã tiễn đưa bà cố về nơi an nghỉ cuối cùng ở đất thánh Lái Thiêu. Bà ra đi thanh thản. Đi trong cơn hôn mê sâu, như ngủ. Là cái chết ít đau đớn nhất.

Trà nói với một cô bạn 4 tuổi khi nhìn thấy quan tài được khiêng ra khỏi nhà mình:

_ Mấy ổng bắt bà cố đi rồi

_ Bà cố đi đâu vậy ta?

_ Bà cố đi bay, bay rồi, bay lên trời á! Bé Trà buồn dắm!

Như những quả bong bóng bay, bay lên trời là bay đi mất, không thể lấy xuống được nữa.

Nên bé Trà buồn.

Mẹ siết bạn vào lòng:

_ Chúng ta không thể giữ bà cố ở lại với mình, con ạ!

Bạn Trà: _ Bởi vì bà cố đóng cửa lại rồi, bà cố nằm ở trỏng rồi đóng cửa lại rồi...

------------------------------------------

Lần đầu tiên, đứng trên ban công nhìn xuống, thấy cờ tang bay bay ngay chỗ đã từng là cây hoàng anh mẹ trồng, thấy tim mình như có ai bóp nghẹt

Hôm nay, cờ tang hạ xuống rồi....

Hết Tết, tổng kết lì xì.




Không còn Tết, nhưng tiền lì xì thì vẫn còn nguyên xi đó. Và chuyện về lì xì vẫn còn làm mẹ buồn cười mỗi khi nghĩ tới.
Mùng một tết, bạn Trà chúc bà khoẻ mạnh, chúc mẹ...mau lớn, để rồi nhận được một phong bì đỏ thắm từ bà ngoại. Bạn hơi ngỡ ngàng nhưng cũng kịp nhận ra đó là LỘC, mà mẹ vẫn gọi là "lì xì". Khi chưa ý thức được là phải cất vào túi, bạn khư khư giữ "lì xì" trên tay.
Đến lượt dì dượng Út chìa ra phong bao đỏ thắm và bảo "Lì xì cho con nè!"
Bạn lắc đầu
_ Không đâu!

_ Sao vậy?
_ Bé Trà có lì xì rồi!

Vừa nói vừa chìa phong bì của ngoại ra khoe, miệng cười tí toét
Phải giải thích một thôi một hồi bạn mới chịu nhận lì xì của dì Út. Và khi đã hiểu lì xì là gì rồi, bạn bắt đầu....
_ Mẹ ơi, mẹ cho bé Trà mặc quần có túi i!

_ Sao vậy? Con mặc cái đầm đó đẹp mà!
_ Cái đầm không có túi mà.

_ Nhưng sao cần phải có túi?
_ Để bé Trà đựng lì xì ó.


Và khi cái quần có túi không đủ để đựng lì xì...
_ Mẹ ơi, lấy giỏ cho bé Trà nha!



Sáng Mùng 2, bạn đi chơi với cô Ba và cô Út, xách theo cái giỏ Mickey của cô Khủng Long tặng. Sáng bạn xách đi, tối bạn xách về. Cái túi đầy ắp lộc. Bạn bảo:
_ Mẹ ơi, lì xì ó, để dành mua bong bóng, mua đu quay, mua nhà banh, mua nhà sách (?)....

Xong, thấy mẹ ho ho....
_ Mua huốc cho mẹ uống nữa. Mua bác sĩ cho mẹ nữa..

Thương ơi là thương!

Nhưng thương nhất là...Một hôm, cậu Minh của mẹ, (gọi là cậu nhưng thật ra cậu chỉ bằng tuổi ba), Trà phải gọi bằng ông trẻ. Nhưng bạn Trà không thích gọi ông Minh, bạn chỉ gọi theo cách của bạn í: "Bé Minh". Mà ông Minh cũng chịu chơi lắm, tự xưng mình là "Bé Minh" luôn.
Bé Minh lì xì cho bạn 3 tờ tiền mà không có phong bì, thế nên bạn cứ cầm phất phơ trên tay. Một tờ, hai tờ bạn cho vào túi. Tờ còn lại bạn đặt lên người em Thỏ, nhẹ nhàng lắm vì sợ em thức dậy.
Mẹ thấy buồn cười quá, bèn hỏi bạn "Bé Minh lì xì cho 2 chị em hả?"
Bé Minh liền đính chính:
_ Đâu có, cái đó là của riêng Trà đó chứ! Cái này mới là của em Thỏ nè!
Nói xong, bé Minh rút ra 3 tờ tiền cho em Thỏ. Còn mẹ thì cứ cười rũ ra vì cái cách bạn quan tâm tới em, vô tư mà không hề vô tư một chút nào.
Những lần sau đó, mẹ mới bắt đầu để ý kỹ hơn, thì đều thấy rõ: nếu có 2 phong bì, hoặc 2,3 tờ tiền thì 1 phong bì hoặc 1 tờ tiền, bạn sẽ đặt lên người em (toàn đặt lên người em thôi). Nhưng bạn vẫn lịch sự đến mức không bao giờ vòi người khác lì xì thêm cho em Thỏ nếu bạn chỉ nhận 1 phong bì. Đó cũng là điều mẹ cảm thấy yên tâm về bạn lắm lắm.

Mẹ đang giữ tiền lì xì của hai chị em nè, đủ để mua một chiếc túi LV lận đó. Nhưng thật là không đủ để mua...nhà sách bạn ạ! Thôi mẹ lại bỏ vào tài khoản của hai chị em, bao giờ đủ mua một nhà sách thì mình sẽ rút nha! Chịu nha!

Bạn của chị




Em,

Em có biết một người bạn là như thế nào hông?

Ơ...Ý chị là một người bạn trai í, nghĩa là như thế nào nhỉ???

Ừmmm.... Chị Hai sẽ kể cho em nghe về một người bạn trai nhé!

Bạn í là con trai í, giống như em í, nhưng bạn í lớn rồi cơ, không có mềm như em đâu. Bạn í biết nói chuyện với chị rồi đấy, biết chơi đùa và biết làm cho chị cười to như thế này này....

Mẹ bảo, một người bạn hay ho là một người mà ở bên cạnh họ, lúc nào em cũng chỉ thích mỉm cười, cười, và cười miết thôi.

Nên chị nghĩ bạn ấy là một người bạn tốt, vì lúc nào bạn ấy cũng khiến chị vui vẻ. Mẹ còn nói bạn ấy thật là một cậu bé ngoan. Mẹ rất yên tâm khi để bọn chị chơi với nhau.

Khi em về nhà mình, chị đã rất muốn giới thiệu cho em biết bạn ấy của chị. Vì chị cũng muốn có thêm người yêu thương em nè, chị cũng muốn em vui vẻ hớn hở như chị nè, và chị cũng muốn chúng ta sẽ có những mối quan hệ thật là gắn bó trong suốt tuổi thơ của mình. Chịu nha!

Hôm em tròn 3 tuần tuổi, bạn ấy đã đến nhà mình, mà mục đích là để gặp em đấy!

Bạn í rất là buồn cười nhé. Bạn mang theo một chiếc máy bay, chắc để chở chị em mình đi chơi. (Bạn đã từng có một suy nghĩ là nhà của bạn sẽ có thang máy, và bạn sẽ chỉ đi ra đường bằng máy bay thôi)

Đấy, bạn chuẩn bị cho máy bay cất cánh đấy!

Ơ, chị nghĩ rằng có hai ông con trai hộ tống mình trên một chiếc máy bay thì thật tuyệt, phải không nào?

Cơ mà em thì cứ ngủ suốt, chẳng có vẻ gì là muốn leo lên máy bay cả

Em ngủ ngon với chiếc mũ voi con của bạn ấy tặng (bạn ấy chu đáo nhỉ?). Thỉnh thoảng lại còn cười nhếch mép nữa chứ!

Hừm, chắc là em đang nghĩ: "Xìi, mấy anh chị toàn chơi trò trẻ con" chứ giề?

Trong khi bạn í của chị thì vẫn cứ hí hửng với ý tưởng đi lại bằng máy bay đấy!

Nên chị phải rủ bạn í chơi trò kéo co để bạn í quên cái trò kéo máy bay đi

Và bạn í quên thiệt

Chỉ còn nhớ bạn Sâu với bạn Gấu bông, mí lị búp bê thôi. Hí hí...

(Một người bạn dễ thương là như vậy đấy, sẵn sàng chiều chuộng mọi sở thích của mình em ạ...)

Vui thật đấy!

Nhưng vẫn chưa vui bằng lúc bạn í phát hiện ra con Nai Mập và bạn í quyết định cưỡi nó.

Nhong...Nhong...Nhong....Nai Mập chúi nhủi lên nệm khiến bọn chị té lăn cù mèo

(Một người bạn tốt là một người bạn sẵn sàng xả thân vì bạn bè. Trong trường hợp này, thân chị vẫn rất ok, chỉ không biết bạn ấy có bị bẹp tí mông nào không)

(Và, một người bạn tốt, sẽ là người quan tâm đến từng bữa ăn đến giấc ngủ của mình.) Đến thăm chị, bạn không quên mang theo vài phần ăn của Lốt-te

Đấy, rất chi là no say!

Nhưng cũng không quên dành phần cho em đâu nha. Vì em bé phải ăn nhiều thì mới mau lớn được. (Một người bạn tốt còn là một người biết quan tâm và chia sẻ mà!)

Trước khi về, bạn ý của chị còn hôn em rất dịu dàng

(Những người bạn thân thiết sẽ có những cử chỉ dịu dàng kiểu như vậy)

Hihi...Chị nghĩ rằng em bắt đầu thích có một người bạn thân rùi đấy, phải hông nè?

Mùng 4. Hết tết




Mùng 4. Hết tết. Thích thích. Vì năm nay nhà không ăn tết nên mẹ chỉ mong tết qua mau mau, để-đừng-có-mà-bùi-ngùi-lâu-lâu.

Còn bao nhiêu ảnh Tết, mẹ post lên ba ngắm cho đỡ nhớ nhà, nha!

Bạn Trà và hoa cúc, chậu hoa được "hắn" rinh về chiều 30 Tết. Bình thường xấu, qua tay máy của mẹ tự dưng đẹp hẳn! (Tự tin thấy ớn)

Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket

Bạn Trà và chậu tắc. Ở ngoài cũng xấu xấu, lên hình có vẻ lấp lánh hơn.

Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket

(Năm nay mẹ không được đi chợ hoa nên nhà chả có cây mai nào)

Cuối cùng là bạn Trà và ... gái hai con của bạn ý. Gái này thì lại lên hình xấu xấu (ý là ở ngoài đẹp hơn)

Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket Photobucket

Lỡ khoe thì khoe cho trót, gái hai con sau một tháng thiếu ngủ và hì hục cho con bú, đã trở thành như thế này đây

Photobucket

Cận cảnh tí nào....

Photobucket Photobucket

Vui vui...

Chúc mọi người một năm mới yên vui, đầm ấm và vạn sự như ý! (Tui chúc linh lắm ó, năm ngoái chúc mọi người có heo zàng, tự dưng cuối cùng tui lãnh nguyên con heo zàng đang nằm ngủ trong cái nôi bé bé kia kìa)