Mẹ à, mẹ!




Dù rất bức xúc vì bạn Trà đã gần 2 tuổi mà chưa biết nói, mẹ vẫn luôn nhắc mình không nên nóng ruột. Chúng ta đang ở trong giai đoạn học hỏi, từng chút một. Nên chuyện nói được một cách rành rẽ phải cần một thời gian rất dài trong suốt hành trình khôn lớn.

Mặc dù mẹ không giấu giếm một sự thèm khát được nghe con gọi "Mẹ ơi" thật tình cảm. "Mẹ ơi", cho mẹ biết là mẹ được con cần, rất cần cho một nhu cầu nào đó. "Mẹ ơi", cho mẹ nhận ra trong cuộc sống của con, có mẹ. "Mẹ ơi", cho mẹ hiểu rằng mẹ phải làm tất cả vì Trà Sữa yêu thương. Đã từng có những giấc mơ thật dịu dàng, mẹ nghe con gọi "Mẹ ơi", rất khẽ thôi, nhưng đã làm sống động cả một ngày dài hôm đó. Mẹ ơi...Chỉ là Mẹ ơi...

Con biết không, những năm tháng khó khăn nhất của mẹ, câu nói mẹ lặp đi lặp lại nhiều nhất là "Mẹ ơi!". Mẹ gọi bà ngoại của con. Mẹ gọi một cách vô thức. Vì thật sự mẹ tìm được một sức mạnh lạ lùng sau câu nói "Mẹ ơi".

Khi gọi "Mẹ ơi", mẹ biết rằng mẹ sẽ không bao giờ bị bỏ rơi cả. Ngay trong lúc gọi "Mẹ ơi", mẹ biết, mẹ đã tìm được một cứu cánh. Ngày mẹ sinh con, trong cơn đau đớn của việc banh da xẻ thịt, mẹ vẫn chỉ một mực gọi "Cứu con với, Mẹ ơi!!", khiến các bác sĩ phải kêu lên "Cô gái này hẳn là nhõng nhẽo với mẹ lắm nhỉ?". Tự lúc nào tiếng "Mẹ ơi" không còn là một từ cảm thán, với mẹ, nó đã trở thành một chỗ dựa thầm lặng, để mẹ nghĩ đến và vững vàng lên.

Nên chưa mong muốn nào của mẹ lại tha thiết hơn cái mong muốn được nghe con gọi "Mẹ ơi" cả!

Cho đến hôm qua. Ừ, hôm qua là ngày 9/4. Nghĩa là chỉ còn 9 ngày nữa con tròn 2 tuổi. Con đã gọi mẹ.

Và mẹ nghĩ là mẹ phải viết sự kiện này vào nhật ký, rằng:

Ngày 9/4, (khi chỉ còn 9 ngày nữa là Trà Sữa tròn 2 tuổi), Trà Sữa muốn ăn kẹo. Con bé không thể nào tháo cái lớp kẹo bọc ngoài và đưa mắt nhìn mẹ cầu cứu. Mẹ (hơi cơ hội):

_ Nào, con gọi "Mẹ ơi" đi, rồi mẹ cho ăn kẹo.

Như hàng trăm lần trước đó, con bé lắc đầu nguầy nguậy trước yêu sách này. Nghĩa là từ chối đấy. Con từ chối gọi mẹ để được ăn kẹo đấy, vì con không thích như thế! Mẹ vẫn tiếp tục nằn nì:

_ Gọi "Mẹ ơi" đi con. Con không biết là mẹ mong con gọi "Mẹ ơi" như thế nào đâu! Nào, bây giờ không phải vì kẹo nhé, con gọi "Mẹ ơi" vì con yêu mẹ xem nào. Hoặc sẽ là "Mẹ ơi" mà không có điều kiện gì cả, được không con?

_ Mẹ à mẹ!

_ Ơi, lặp lại xem nào!

_ Mẹ à mẹ!

"Mẹ à mẹ!", không phải "Mẹ ơi", mà là "Mẹ à mẹ" đấy! Không phải 2 tiếng mà đến 3 tiếng rất dõng dạc đấy! Không phải rập khuôn, mà là rất sáng tạo đấy! Trà Sữa đã gọi mẹ, không phải vì kẹo. Còn mẹ thì suýt nhảy cẫng lên vì sung sướng, mà không phải vì "Mẹ ơi!"

"Mẹ à mẹ!" Điều này có thể nói lên được gì nhỉ?

"Mẹ à mẹ!" Mẹ chưa thể nghĩ được gì nữa đâu, vì tim mẹ đang bận đập, rất to!

11 nhận xét:

  MooN

lúc 15:33 11 tháng 4, 2007

neu Tra goi "Me oi" chac me ban se ko the hanh phuc hon khi duoc nghe "Me a Me" , ko biet co nghi vay co dung khong?
boi vi "Me a Me" vua chua dung hanh phuc me ban mong doi, vua chua duoc bat ngo ngoai mong doi cua me ban (loi qua roi, duoc toi 2 chu Me ma hihi)

  Bảo Trà - Bảo Nguyên

lúc 15:54 11 tháng 4, 2007

@ Cô Hòai Anh à, ai biết ai biết!!!
@ Cô Moon hay thiệt, cô nói đúng tim đen của mẹ Trà đấy ạ!

  A _ jAzZy ( aka DĨN )

lúc 19:17 11 tháng 4, 2007

Mẹ à mẹ ... mẹ dễ thương lắm mẹ biết không :")
Mẹ à mẹ ... có nhiều người thương mẹ lắm mẹ biết không :")

  AnnA&ZinZin

lúc 09:47 16 tháng 4, 2007

Mẹ Trà hạnh phúc nha. Hạnh phúc hơn mong đợi. Cảm xúc của mẹ dễ thương lắm, làm người khác muốn khóc luôn nè.

  [deleted]

lúc 15:29 17 tháng 4, 2007

uh, Me tra sua de thuong that, tinh cam nua

  Chimnon

lúc 09:45 18 tháng 4, 2007

2 tiếng MẸ ƠI à, thôi chết, từ lâu rồi tớ quên mất 2 từ ngắn gọn mà thiêng liêng ấy. Vì tớ không thể nói MẸ ƠI mà nó cứ chệch sang thành MỊE ƠI (vậy nên tớ chẳng khác gì cậu)

  Tóc Bay Váy Lượn [aka Chồi Non]

lúc 12:46 18 tháng 4, 2007

Mẹ à mẹ!
Ngọt ngào!

  Bi đầu to

lúc 15:08 18 tháng 4, 2007

Thương lắm, Mẹ à Mẹ!

  BBảo&BBìn

lúc 16:01 18 tháng 4, 2007

Ui mình tìm được người chậm nói giống mình rùi. Ngày xưa cô phải đến 36 tháng mới biết nói, nói xong là biết đọc luôn, giờ mỗi lần cô tập cho Cáy nói là bị Ba Cáy chọc Cáy chậm nói giống mẹ. Trà Sữa dễ thương ghê, nói được những 3 tiếng. Thích quá nhỉ. Mẹ Cáy

  Le Minh

lúc 16:22 18 tháng 4, 2007

Bạn giống mình thế nhỉ? Trước khi sinh chẳng bao giờ nghĩ mình sẽ trẻ con để gọi mẹ toáng loạn lên cả! Thế mà khi cơn đau quặn lên, thì từ trong vô thức, lại gào lên cùng nước mắt: "Đau quá, má ơi!"

  Adrian Ngọc - An

lúc 17:55 26 tháng 4, 2007

Me Tra Sua viet that xuc dong. Me Ngoc An muon khoc luon ha! Thuong lam sao "Me a Me", phai khong?