Sáng chủ nhật là những buổi sáng của cà phê.
Bạn Trà chăm học nói đến mức thấy a, b, c gì cũng chỉ và bắt mẹ phải gọi tên cho bằng được đó là cái gì. Rồi lặp lại y hệt.
"Ghế đấy", "bàn đấy", "cây mít", "hoa", "lá", "mái nhà", "bức tường", "ly", "dĩa", "cà phê", "muỗng", "chim kìa...chim kìa"....
Bàn bên cạnh có một con bé, có thể là lớn hơn Trà một vài tuổi.
"Bé, bé"- Trà gọi.
Mẹ đang thao thao nào "chim hót", "hoa nở", "lá xanh", "nắng nắng"....thì bạn Trà chỉ vào vật con bé đang cầm trên tay, ý hỏi đó là cái gì.
Mẹ phải trả lời Trà thế nào nhỉ? Vì đó là một khẩu súng.
"Đồ chơi", mẹ nói. Xem ra Trà có vẻ hài lòng với câu trả lời của mẹ.
Vừa lúc ấy, con bé bàn bên chĩa súng về phía Trà bắn "pằng pằng" khiến bạn ngơ ngác. Cũng may, một bầy chim vừa sà xuống gặm bánh mì gần chỗ Trà đứng. Mẹ bảo "con mang bánh mì cho chim ăn đi!". Và bạn Trà cũng kịp háo hức với trò cho chim ăn bánh.
Mẹ nhớ, ngày xưa mấy cô bạn mẹ thường đùa thế này "Sau này có con, mày chỉ con bò và bảo nó con trâu, xem nó phản ứng ra sao nào". Tất nhiên, đó chỉ là một câu đùa. Cuộc sống có thật nhiều phép thử. Người tồn tại không phải người thông minh, mà là người đã từng vấp ngã và đứng lên như thế nào. Lúc đó, mẹ không nghĩ như vậy. Mẹ chỉ nói, không, tớ sẽ thật trung thực với con tớ, vì tớ không muốn nó bị mất lòng tin vào mẹ mình, dù chỉ một lần.
Câu chuyện hôm nay khiến mẹ liên tưởng đến câu đùa ngày trước. Mẹ đã không cho con biết tên của món đồ chơi kia là "cây súng", cũng như câu trả lời của mẹ chỉ là một phản ứng nhanh, (vì thật sự lúc đó mẹ không biết phải giải thích với con thế nào). Mẹ cũng giật mình khi nghĩ đến sẽ còn phải giải thích với con hàng trăm nghìn thứ khác bên ngoài xã hội rộng lớn, nào là siêu nhân, xe tăng, súng ống, bom đạn, chiến tranh, giết chóc, và hằm bà lằng những thứ tiêu cực khác.... Có những điều mẹ chẳng biết phải giải thích vì sao rõ ràng là A nhưng cuối cùng thì lại thành B. Hừm, thì có khác gì con bò mà mẹ lại phải nói nó là con trâu, như một câu đùa ngày trước?
Không phải là hôm nay. Nhưng ngày mai, nhất định mẹ sẽ nói, dù con bò có thế nào thì cũng không thể biến thành con trâu được! Chỉ cần con biết rằng, đã có những con bò, thì sẽ có những con trâu, có trắng thì phải có đen, có tốt thì cũng có xấu, có sai và có đúng, có tích cực và tiêu cực, có thất bại và thành công, có chiến tranh và hoà bình, có yêu thương và ghen ghét....Xã hội luôn có những điều đối lập như thế, và chúng ta phải chấp nhận sống chung với nó như một tất yếu, để mà rèn luyện. Cuộc sống là một chuỗi rèn luyện không ngừng. Cũng như mẹ ở từng tuổi này, cũng mắc phải sai lầm, đôi khi cũng không tránh những suy nghĩ tiêu cực....Một người bạn của mẹ đã nói "không quan trọng bạn đã làm gì sai, mà là bạn đã khắc phục những sai lầm đó như thế nào"...Những điều xấu giúp mình tốt hơn, nên mẹ sẽ chẳng bao giờ phủ nhận nó cả.
Hihi, bây giờ mẹ đã có thể dõng dạc nói với con rằng "cái món đồ con bé cầm hồi sáng là SÚNG đấy! SÚNG không tốt vì SÚNG làm người ta đau. Thôi con đi chơi với bạn CHIM đi!"
(Hehe...không được xuyên tạc nha pà kon!)
11 nhận xét:
lúc 11:19 20 tháng 5, 2007
Đồng ý hai tay với mẹ Trà!
lúc 13:13 20 tháng 5, 2007
Theo chân bạn Nhím vào chơi nhà Trà, thấy Trà dễ thương quá... Nuôi dạy con quả là một việc khó, nhưng mẹ cũng trưởng thành lên cùng với sự khôn lớn của con, mẹ Trà nhỉ!
lúc 13:31 20 tháng 5, 2007
dù sao khi ở tuổi này, Trà có hỏi cô đó là gì thì cô cũng trả lời bé đấy là Đồ chơi thôi. Ngày mai, để ngày mai bé lớn, sẽ có mẹ bé bên cạnh giải thích cho bé, và dạy bé cái nào tốt cái nào xấu. Nhưng bây giờ, trông bé ngây thơ thế kia, là cô, cô cũng ko dám nói đó là Súng với bé đâu :)
lúc 13:34 20 tháng 5, 2007
Ủa, có ai định xuyên tạc gì đâu mà mẹ phải nhắc nhở thế nhẻ?
lúc 14:10 20 tháng 5, 2007
hơ..hơ..thế là thế lào nhỉ?? xuyên tạc cái gì í nhỉ?? người lớn nói chuyện khó hiểu hén Trà nhỉ ^^
lúc 14:46 20 tháng 5, 2007
Nuôi trẻ con cũng khó nhỉ!?!
lúc 16:22 20 tháng 5, 2007
:| éc éc mẹ H ơi mẹ H à!!! Líu lo thường đc bạn bè gọi = cái tên rất ư là ..là...là...kiu sa : " Chim" đấy mẹ H à ^^
Trà chơi zới cô nào...hehe ^^
lúc 17:37 20 tháng 5, 2007
vâng.. hem chơi súng đâu trà ơi.. đau í... chơi bun bún với bạn chim thoai nghen...
lúc 17:54 20 tháng 5, 2007
súng làm bể bun bún của Trà đấy, k chơi với súng Trà nhỉ
lúc 09:43 21 tháng 5, 2007
Xuyên tạc gì í nhẻ ;;)?
lúc 15:29 21 tháng 5, 2007
Mẹ cố tình nói như thế mà bảo người ta đừng "xuyên tạc" bậy bạ... :D
Ôi mà chóng mặt quá... giải thích hàng trăm thứ thế này, nổ tung như bong bóng mất! Biết nói rồi càng hỏi nhiều thêm... Nhưng mà, nghe "tường thuật" thấy Trà nói chuyện dễ thương quá đi thôi! :)
Đăng nhận xét